ÔNG CHỒNG BỊ BỆNH NAN Y

Trong truyện, Phòng Thanh Lâm từng lợi dụng mối quan hệ liên hôn của hai nhà, liên hợp Đào gia đả kích nhà phong gia, nhân cơ hội chiếm quyền thừa kế phong gia.

Hóa ra chiêu này của Phong Thanh Lâm trong nguyên tác còn có bóng dáng của Cừu Hành?

Giải Dương tiếp tục hỏi: “Anh hợp tác với Đào gia bao lâu rồi?”

“Năm năm trước Đào gia gặp phải khủng hoảng kinh tế, tôi đã giúp một tay.

Cây đinh hoá ra đã được chôn từ năm năm trước.

Giải Dương hỏi: “Phong gia có biết anh và Đào gia đang hợp tác không?” 

Khi nhắc đến Phong gia, sự vui vẻ trên khuôn mặt anh nhẹ nhàng tan biến, anh lạnh lùng nói: “Biết, nhưng không biết cụ thể, Đào gia hợp tác với tôi tự biết im lặng không nói nhiều, Còn bên Phong gia đến bây giờ vẫn cho rằng tôi giúp đỡ Đào gia vì muốn ép Đào Di đối xử tử tế với Thanh Lâm.

Giải Dương hiểu.

Nói cách khác, Phong gia vẫn cho rằng Cừu Hành giúp đỡ Đào gia là vì Phong Thanh Lâm không thể không đào ích lợi và đi lấy lòng Đào gia.

Đột nhiên tay bị nắm lấy, Giải Dương hoàn hồn, quay đầu nhìn Cừu Hành.

Cừu Hành hỏi: “Sao em lại đột ngột hỏi chuyện này vậy?”

Giải Dương trả lời, “Nhìn thấy Đào Ương thì hỏi.”

Cừu Hành không trả lời, xoa nhẹ các ngón tay của Giải Dương. Một lúc sau, anh ấy đột nhiên nói: “Giải Dương, tôi chưa bao giờ hỏi em từ đâu mà biết được chuyện cũ của Phong gia và Cừu gia…bây giờ vừa gặp Đào Ương đã biết như vậy rồi, có thể thấy em biết chuyện của Đào gia, em….”

Giải Dương lặng lẽ nhìn Cừu Hành.

Cừu Hành và Giải Dương nhìn nhau, đột nhiên bật cười, nói: “Em cứ như vậy, khá tốt rồi.”

Giải Dương nhướng mày: “Anh không sợ em là người đang cố tình tiếp cận anh sao??”

“Không sợ” Cừu Hành không nhìn cậu nữa mà nhìn xuống bàn tay hai người đang đan vào nhau “Bây giờ tính mạng của tôi là của em. Nếu em có mục đích thì không có cái gì khác ngoài vinh Đỉnh, nếu thế thì tôi có thể nói rằng; tôi rất biết ơn vì tôi đã có được Vinh Đỉnh.”

Những lời yêu thương đầy ẩn ý cảm động nhất từ trước đến giờ.

Giải Dương nắm lại tay anh, nhẹ nhàng nhéo nhéo lòng bàn tay của anh.



Hai người ra khỏi cổng đã là hơn 12 giờ trưa, chắc chắn đã quá muộn để về nhà ăn cơm, vì vậy họ ăn trưa bên ngoài.

Lúc ăn xong, hai người trở về nhà, lúc đó đã là 4 giờ chiều. Về đến nhà, Giải Dương đi tắm rửa thay quần áo rồi sắp xếp hành lý chuẩn bị lên thành phố N. Thu dọn xong mọi thứ nhoáng cái đồng hồ đã chỉ 5 giờ.

Để tránh đến thành phố n quá muộn và ảnh hưởng đến những người còn lại, Ngô Thủy đã đặt cho Giải Dương một vé máy bay lúc 7,45p Hà cảnh viên cách sân bay hơn 1 tiếng lái xe, lái xe cộng với thời gian để làm thủ tục check in, tức là để không bị hoãn chuyến bay, chậm nhất 5 giờ 30 phút cậu phải ra sân bay.

Thời gian trôi qua quá nhanh, Cừu Hành nhìn thời gian, ánh mắt vui mừng khi dự lễ tốt nghiệp cũng nhanh chóng biến mất.

Trong nửa giờ cuối cùng ở nhà, cả hai đã ăn tối đơn giản.

Ăn được nửa buổi, Cừu Hành đột nhiên nói: “Giải Dương, em có muốn chuyển đến nơi ở khác không?”

Giải Dương ngước mắt lên nhìn Cừu Hành.

Cừu Hành hỏi: “Em có muốn chuyển không?”

Giải Dương không chút do dự gật đầu: “Được.” Hà cảnh viên tốt, nhưng thật sự quá gò bó, chỉ thích hợp dưỡng già chờ chết, không thích hợp để chữa bệnh và đón nhận cuộc sống mới.

Cừu Hạn dường như đã có một quyết định nào đó, lông mày của anh giãn ra, anh ấy nói: “Tôi biết rồi, Em muốn chuyển đến chỗ nào?”

Giải Dương không cần suy nghĩ gì cả, trực tiếp trả lời: “Nơi gần Vinh Đỉnh và bệnh viện một chút, sau đó anh được ngủ thêm 1 giờ mỗi ngày, việc xem xét điều trị sau này sẽ thuận tiện hơn.”

Cừu Hành dừng lại hỏi,”Em muốn chuyển nơi ở vì điều này thôi à?”

“Vâng”

Cừu Hành nhìn Giải Dương, đột nhiên cười lớn và nói,”Vậy thì đổi sang một người gần Vinh Đỉnh hơn.”

Ăn xong, ra ngoài và lên xe ra sân bay, Giải Dương nhìn về phía hồ cá nhân tạo nói: “Hồ này nuôi cá rất tốt.”

Cừu Hành cũng quay đầu lại nhìn hồ nhân tạo bên ngoài, nói: “Vậy thì bê theo hồ cá vậy.”

Giải Dương hài lòng mà thu hồi ánh mắt.

Xe chạy về phía sân bay, hai người không nói chuyện, nghịch điện thoại hay làm gì, cùng nắm tay nhau, không khí trong xe tuy yên tĩnh nhưng rất hài hòa.

Khi xe đến gần sân bay, Cừu Hành cuối cùng cũng cất tiếng nói: “Giải Dương, em muốn công khai quan hệ của chúng ta à?”

Giải Dương nghiêng đầu nhìn Cừu Hành, hỏi: “Chúng ta không phải đã công khai sao?”

Ngày hôm hai người có thể nói là như hình với bóng, nắm tay cũng không tránh đám người, tuy rằng ngay từ đầu bị Giải Tu phá một chút, nhưng hai người về sau thể hiện cũng đủ cho cộng đồng mạng khai quật ra sự thật.

Cừu Hành nói: “ý tôi là…… Chính thức công khai.”

“À, cái này phải chờ một chút.”

Cừu Hành nhíu mày: “Vì sao?”

“Vì em thấy anh chưa sẵn sàng.”

Cừu Hành nhanh chóng hiểu ý: “Là vì vừa nãy tôi giới thiệu em với Đào Dương…”

Giải Dương không nói chuyện.

Cừu Hành thấy Giải Dương tỏ thái độ này, biết mình đoán đúng rồi, trầm mặc vài giây, nói: “Lúc ấy tôi chỉ là…… Xin lỗi. Tức giận sao?”

Giải Dương lắc đầu: “Không có. Anh cũng không biết có người sẽ hỏi, không chuẩn bị giới thiệu, em hiểu.”

Cừu Hành nắm chặt tay Giải Dương.

“Nhưng hiểu là một chuyện, có thích hay không anh làm như vậy chính là một chuyện khác.” Giải Dương hỏi, “Anh đoán Đào Ương sẽ nghĩ như thế nào về quan hệ của chúng ta?”

Một câu mơ hồ “Ngừơi của tôi”, thật sự thực dễ dàng làm người khác hiểu sai.

Giải Dương có thể hiểu Cừu Hành lúc ấy bởi vì ngượng ngùng mà nói không nên từ “Bạn trai” hoặc là “Bạn lữ”, nhưng cậu không thích câu “Người của tôi” của anh, tuy câu này cũng chứng minh được quan hệ của hai người, nhưng nó có vẻ không phải là một lời giới thiệu nghiêm túc.

Nếu Cừu Hành vẫn luôn không đề cập tới, cậu sẽ không tự nhiên chủ động đi đề chuyện này, cậu không nghĩ mình ép Cừu Hành phải làm cái gì. Nhưng kể từ khi Cừu Hành đề cập đến nó, cậu sẽ tất nhiên thể hiện thái độ của mình.

“Cừu Hành, em sẵn sàng đi theo những quyết định của anh, nhưng anh không thể ỷ vào em bao dung cho anh là anh vô pháp vô thiên.”

Mặt Cừu Hành đầy tội lỗi sâu sắc và nội tâm bị nghẹn bởi cụm từ “Vô pháp vô thiên” nhíu mày thật sâu, nhìn Giải Dương.

Giải Dương bắt gặp ánh nhìn của Cừu Hành, mỉm cười, rồi thu lại ánh mắt, nói: “Nhưng đó không phải là vấn đề lớn. Đào Ương có vẻ là loại người biết cân đo đong đếm, ngay cả khi não của hắn ta nghĩ bậy bạ gì đó, hắn cũng không đi rêu rao. Cừu Hành, anh từ từ mà nỗ lực, em đồng hành với anh.”

Qua một hồi lâu, Cừu Hành đột nhiên đưa tay lên xoa đầu Giải Dương, ôm Giải Dương vào lòng, nói: “Em mới là vô pháp vô thiên.”

Giải Dương không nói chuyện.

Lại là một hồi lâu.

“Tôi xin lỗi em.”

Giải Dương hơi nhếch môi, ôm lấy Cừu Hành, vỗ nhẹ vào lưng anh.

Sau khi đến sân bay, Giải Dương đã chủ động ôm anh. Ngay lập tức anh cũng ôm thật chặt và nói, “Tôi sẽ đến gặp em khi có thời gian.”

Giải Dương lấy tay ấn vào gáy của anh, thăm dò bằng dị năng nói: “Em đợi anh.” Nói xong, cậu thu tay lại, đột nhiên giơ tay nắm lấy một nắm tóc của Cừu Hành, rồi đưa tay ra trước mặt anh.

Cừu Hành sững sờ, cau mày nhìn Giải Dương, theo bản năng mà quấn lấy tay Giải Dương đưa qua nắm lại, nói: “Cái gì?”

Giải Dương rút tay ra nói: “Cho anh, xoè tay ra đi.”

“Bảo bối à?” Cừu Hành nhìn nắm tay của Giải Dương, mặt mày vui vẻ, ngoan ngoãn xòe tay ra và đặt tay dưới nắm tay của Giải Dương, giả vờ bình tĩnh và hỏi, “Bảo bối gì?”

Giải Dương cười, buông tay, những sợi tóc rơi vào lòng bàn tay của Cừu Hành.

“…?” Niềm vui trên mặt của anh đông cứng lại, anh nhìn lòng bàn tay rồi nhìn Giải Dương, đột nhiên nhận ra điều gì đó, vẻ mặt đột nhiên thay đổi.

Giải Dương kịp thời giữ tay anh nói: “Đừng có gánh nặng quá, chỉ là một tác dụng phụ bình thường thôi, em đã quan sát rồi, đầu anh rất đẹp, có rụng tóc hết thì vẫn rất đẹp trai.”

Sau đó không cho Cừu Hành kịp phản ứng, cậu lập tức mở cửa bước xuống xe, nhanh chóng vào sân bay, để anh một mình trong xe đối mặt với hiện thực tàn khốc là ‘rụng tóc’



Tâm trạng tốt của Giải Dương kéo dài cho đến khi cậu xuống máy bay. Vừa mở máy liền nhận được điện thoại của Tần Thành.

Giọng điệu của Tần Thành có chút kỳ lạ, nói: “Tôi theo dõi động tĩnh trên mạng theo hướng dẫn của cậu. Sau những bài viết ban đầu, càng có thêm nhiều bức ảnh chụp lén của cậu và Cừu Hành được đăng lên, dần dần đám truyền thông và fans của cậu phát hiện có điều gì đó không ổn. Sau đó, truyền thông tung ra bức ảnh rõ ràng của cậu và Cừu Hành nắm tay nhau. Lúc đó, dư luận bùng nổ và tôi cố gắng mở đường chính thức công khai chuyện giữa cậu Cừu Hành, nhưng Đào Uơng đột nhiên đăng Weibo.”

“Đào Ương?”

Giải Dương đoán được trên mạng hầu hết sẽ xẩy ra chuyện xấu. Rốt cuộc hôm nay cậu với Cừu Hành không giấu diếm gì cả, tuy rằng ngay từ đầu bị Giải Tu quấy rối, đám truyền thông đăng thông tin sai lệch, nhưng lúc sau cậu với anh đã đi quanh khuôn viên trường và chụp vô số bức ảnh, trong lúc chụp lại còn khoác vai rồi ôm eo, hai người còn mặc bộ đồ đôi, bị người phát hiện quan hệ chỉ là chuyện sớm hay muộn. Tuy nhiên, Giải Dương suy nghĩ ra nhiều khả năng xấu, lại không nghĩ ra giữa trừng Đào Ương sẽ chui ra chen vào.

Cậu hỏi: “Đào Ương đăng cái gì vậy?”

Tần Thành trả lời: “Hắn ta giúp cậu giải thích với các tài khoản influences và giới truyền thắc mắc cậu có đang yêu đương với Cừu Hành hay không, giải thích cậu và Cừu Hành chỉ là đàn anh và đàn em đơn thuần.”

“……”

Tần Thành bổ sung nói: “Fans của cậu đều tin, hiện tại đang chửi đám tài khoản influences. Tôi tìm người vào trong fan club dẫn đường một chút, tạm thời ngăn bọn họ lại.”

Giải Dương cười, cười đến lạnh, nói: “Đào Ương quả thật đã ‘giúp’ tôi rất nhiều, anh tiếp tục trấn áp fans, chuyện này tôi sẽ tự mình xử lý.”

Sau khi lên xe trở về đoàn phim, Giải Dương lướt Weibo.

Trên hot search, các chủ đề như #Giải Dương tốt nghiệp #, #Giải Dương phơi bày chuyện tình cảm #, # Người yêu của Giải Dương#, #Đào Ương tình cờ gặp được Giải Dương #, # Đào Ương giúp Giải Dương làm sáng tỏ # được sắp xếp theo thứ tự, chúng rất nổi tiếng.

Giải Dương ấn vào chủ đề phơi bày chuyện tình cảm, trang nhảy ra và video rõ ràng được quay lén lút xuất hiện ở đầu trang. Đoạn video được đăng bởi một sinh viên đại học c, những bình luận bên dưới đã cán mốc 10.000.

Thỏ thỏ thỏ thỏ: ** máaaa! Xem người tui đã chụp ảnh đây! bắt gặp Dương Dương và gia đình cậu chụp ảnh ở quanh khuôn viên. nhưng! Nhưng tại sao phải ôm eo? Có phải tui đã phát hiện ra cái gì đó hoonggg?

Đoạn video chỉ dài vài giây và nó được quay từ phía sau, đúng lúc Cừu Hành đang vươn tay ôm Giải Dương.

Giải Dương đã đóng video và mở bình luận bên dưới để xem. Những bình luận hot nhất đều thể hiện sự bàng hoàng, rơi nước mắt vì thất tình, bình luận ác ý không nhiều lắn, có thể thấy Tần Thành đã nhờ tổ quan hệ công chúng định hướng dư luận.

Bên dưới đoạn video này là một bộ ảnh do một tài khoản truyền thông đăng tải. Bức ảnh đầu tiên trong bộ ảnh là bức ảnh cậu và Cừu Hành nắm tay nhau khi vừa xuống xe ở trường. Sợ người ăn dưa không chú ý, tài khoản tiếp thị đã cố tình khoanh đỏ vào tay hai người.

Một vài bức ảnh còn lại được truyền thông lấy từ các sinh viên đại học c, một số rõ ràng và một số mờ, tất cả đều là cảnh cậu và Cừu Hành chụp ảnh trong khuôn viên trường.

Thực tế, khi sự việc được phơi bày ở đây, mối quan hệ của cậu và Cừu Hành về cơ bản đã được coi là công khai, thậm chí nếu sau này cậu và Cừu Hành không tiết lộ thì công chúng sẽ cho rằng mối quan hệ của cậu và anh là người yêu. Nếu như này, trong tương lai cậu và anh không cần lo lắng về việc bị giới truyền thông chụp trộm ảnh, họ có thể yêu nhau một cách thẳng thắn.

Nhưng bây giờ …

Giải Dương đã rút khỏi chủ đề này và ấn vào #Đào Ương giúp Giải Dương làm sáng tỏ #. Đập vào mặt là Weibo của Đào Ương. Đăng Weibo vào hai tiếng trước, lúc đó đang trên máy bay và điện thoại di động đã tắt nguồn.

Đào Ương: Hôm nay tôi rất vui khi có thể tham dự lễ tốt nghiệp Đại học C với tư cách là một thành viên trong gia đình. Sau buổi lễ, tôi may mắn được gặp Giải Dương, cậu ấy là một đàn em tuyệt vời và tôi rất vui khi được gặp cậu ấy, và cũng thật trùng hợp, người bạn mà ba của Giải Dương mời đến tham gia buổi lễ thực sự là một trưởng bối trong gia đình mà tôi biết. Trong ngày lễ tốt nghiệp trọng đại, yêu cầu truyền thông không viết linh tinh, không được bóp méo sự thật.

Hẳn là một gia trưởng từ một gia đình quen biết, trực tiếp công khai mở thế hệ của hắn và Cừu Hành, đồng thời cũng gán mác quan hệ trưởng bối hậu bối cho hai người luôn.

Giải Dương không có đọc bình luận trên Weibo này, nên trực tiếp thoát khỏi chủ đề này, vào #Người yêu của Giải Dương# xem qua.

Đề tài này sôi nổi đào thân phận của Cừu Hành, cố gắng tìm thử Cừu Hành là ai, không biết Cừu Hành ít xuất hiện, với này đám truyền thông với đám tài khoản influences gà quá, Vài giờ trôi qua, và không ai thực sự tìm ra danh tính của Cừu Hành.

Tất nhiên, cũng có thể có người đào ra thân phận của Cừu Hành, nhưng không dám nói.

Sau khi đọc xong hot search, Giải Dương tải lại hot search, phát hiện nội dung bên trên và chủ đề trùng nhau, liền trực tiếp đóng Weibo và gọi Cừu Hành.

Sau một vài giây để trả lời cuộc gọi, giọng nói của Cừu Hành vang lên: “Tới rồi?”

Giải Dương nghe thấy giọng nói của bác sĩ Kirkman ở phía sau, dừng lại và hỏi: “Anh đi gặp bác sĩ Kirkman?”

Sau vài giây, giọng nói của anh vang lên lần nữa, lần này không có giọng nói của Kirkman trở nên trầm lặng đi rất nhiều, anh ấy nói:.

“Đến và kiểm tra định kỳ thôi.”

“Vì thế, chuyện Đào Uơng giúp làm rõ mối quan hệ của chúng ta. Anh chưa biết phải không? “

Giọng của Cừu Hành hơi chùng xuống, và nói: “Đào Ương? Làm rõ mối quan hệ?”

… 

Sau mười phút, anh đọc xong Weibo rồi gọi lại cho Giải Dương và nói, “Tôi không nghĩ hắn ta lại đăng bài như thế này.”

Giải Dương nói, “Em cũng vậy. Em chỉ đoán rằng hắn sẽ không thể nói gì, nhưng không ngờ rằng hắn còn vui lòng giúp đỡ chúng ta cơ đấy, à không, hắn ta vui lòng giúp anh che đậy và giải thích mới đúng. Hắn thật sự là một vãn bối đủ tiêu chuẩn, phải không? 

Phải mất vài giây sau giọng nói của Cừu Hành mới vang lên, giọng điệu của anh trở nên trầm xuống kèm theo sự dỗ dành, nói: “Em tức giận sao?”

Giải Dương: “Anh đoán xem?”

“…”

“Người của tôi cơ đấy, kiểu giới thiệu này thật sự rất hay.”

“…Em chờ một chút.” Cừu Hành dừng lại. Nói: “Chờ một chút, chuyện này tôi sẽ xử lý.” 

Giải Dương đáp: “Được, em chờ anh xử lý.” Nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.

Không lâu sau khi kết thúc cuộc nói chuyện với Cừu Hành, cậu nhận được một cuộc gọi khác từ Tần Thành. Tần Thành để hỏi cậu nên giải quyết chuyện này như thế nào.

Tần Thành phân tích: “Nếu cậu và Cừu Hành công khai với công chúng, chắc chắn cậu sẽ phải đối mặt với Đào Ương. Đào Ương vừa thành lập một studio cá nhân ở Trung Quốc, và có vẻ như hắn ra sẽ trở về Trung Quốc để phát triển, tình huống có hơi đặc biệt. Hắn đã ra mắt ở nước ngoài, bộ phim đầu tiên còn là một bộ phim đoạt giải thưởng và trong tay còn có một thương hiệu quần áo tự thiết kế. Giới truyền thông rất săn đón hắn, gia cảnh của hắn là cũng rất tốt. Nếu cậu tát vào mặt hắn ta, rất cóthể – ” 

Giải Dương ngắt lời Tần Thành, nói: “Tôi sẽ để chuyện này cho Cừu Hành giải thích.”

“Cái gì?”

“Anh không cần làm gì. Cứ chờ tin tức từ Cừu Hành thôi.”

Nửa giờ sau, xe dừng trước khách sạn. Rất nhiều phóng viên ngồi xổm bên ngoài khách sạn, xuống xe lao tới, suýt chút nữa chọc thẳng micro và máy ghi âm vào mặt Giải Dương.

“Giải Dương, cậu thực sự yêu một người đàn ông vô danh sao?”

“Giải Dương! Tại sao Đào Ương lại giúp cậu làm rõ? Người tới dự lễ của cậu là ai? Có thực sự chỉ là trưởng bối mà cậu biết không?”

“Giải Dương! Giải Dương, vui lòng trả lời. Cậu nghĩ gì về tin tức mối quan hệ bị lộ ra ngoài? Nó có đúng không?”

Giải Dương không trả lời một câu nào, hạ mũ và bước nhanh về phía trước với sự giúp đỡ của Ngô Thủy và an ninh bên khách sạn.

____________________

Rw chương sau: 

[Cừu Hành: Người tôi yêu, @Giải Dương.]

“Giải Dương, có lẽ là hơi muộn và không kịp…nhưng tôi yêu em.”

“Giải Dương, em có thể xuống gặp tôi không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi