ÔNG CHỒNG BỊ BỆNH NAN Y

Quý Trạch Huy đưa Giải Dương đến một quán cà phê của một người quen.

Vị trí của quán cà phê rất phiến diện, mặt tiền hẹp nhìn từ ngoài vào rất khó thấy, nhưng sau khi bước vào thì như động thiên*

Vừa mới bước vào cửa Quý Trạch Huy không nhịn được mà nói: “Nếu tôi không mang theo cậu vô show thì một người mới như cậu vĩnh viễn không thể vào được”

Giải Dương đáp: “Nếu anh tiếp tục khịa nhau như thế này thì tôi tin anh cũng sớm sẽ mất đi tên tuổi trong giới, về sau cũng không tham gia được mấy cái show như vầy nưã”

Quý Trạch Huy nghẹn lại, mặt sầm xuống không nói chuyện nữa.

Thật ra Tiêu Kim đã nhìn Giải Dương được một lúc.

Quý Trạch Huy đưa Giải Dương đến chỗ hay ngồi, gọi người phục vụ một ít cà phê và đồ tráng miệng, nói thẳng: “Cậu muốn cái gì?”

“Không vội, trước khi bàn chuyện làm ăn thì chúng ta hãy nói rõ tình hình hiện tại đã.”

Giải Dương ngồi thẳng người, chậm rãi gõ ngón tay lên bàn: Hát lại không thể xóa hết dấu vết của tập mới “Ai là vua ca sĩ” đã được biên tập được đâu. Trong số đó, tiền bối Quý Trạch Huy có thể cắt đi cảnh tùy hứng đổi ca khúc, biểu diễn bị hỏng, bị khách mời nhận xét không ra gì, mặt thái độ trên sân khấu,buộc đạo diễn phải ngắt đoạn ghi hình, dùng mối quan hệ để hát lại …nếu mà mấy cái cảnh này được phát ấy thì doanh thu của “Phá kén” thể nào chẳng bị đình trệ, đại ngôn và hợp tác cũng mất kha khá mấy cái đấy.

Giải Dương nói câu nào mặt Quý Trạch Huy đen đến đấy mặt, súyt nữa nhịn không được mà đứng lên. Người đạo diễn Tiêu Kim nặng nề ép Quý Trạch Huy xuống, nói: Giải Dương, chúng tôi không yêu cầu cậu không thể chỉ cậu ít nhiều thu liễm một chút. Nếu chúng tôi muốn áp xuống vụ này thì chúng tôi ắt khác có cách.

“Nhưng có Long Thụ Vưu ở đấy, các anh sẽ khó khăn hơn gấp mười so với bình thường vì thế nếu sử dụng các phương pháp khác, lợi ích hay tinh lực các anh phải trả cho việc này sẽ nhiều gấp mười lần bình thường. Sau khi trả tiền, các anh có thể hoàn toàn hay không bình tĩnh nhìn lại vấn đề này, chỉ cần tôi nói thật một tí là Quý Trạch Huy sẽ bị gièm pha,

Từ việc “Phá kén” doanh số bị trì trệ, nặng hơn nữa thì đoạt giải vô vọng, nghiêm trọng hơn nữa là để Hoành Thiên tiêu hao tài nguyên để giúp anh ép tin tức xuống, hoặc là về sau dứt khoát đi theo con đường hắc hồng.”

*Hắc Hồng: Hắc hồng là việc nghệ sỹ thông qua sự tranh cãi, chê bai hay chính người nghệ sỹ đó cố tình tạo nên những đề tài này để thu hút sự chú ý, tranh luận của dân mạng hay fan các bên, giúp tên tuổi của bản thân mình được nhắc đến nhiều hơn, từ đó danh tiếng cũng tăng, nhưng chủ yếu là tai tiếng.

Chả nghệ sĩ nào muốn đi theo con đường hắc hồng hết mà Quý Trạch Huy lại muốn lấy giải từ “Phá kén”

Vì những lợi ích liên quan, Quý Trạch Huy và Tiêu Kim đã phải bình tĩnh lại.

Quý Trạch Huy không thể không xác nhận và hỏi: “Cậu thực sự mời Long Thụ Vưu?”

Giải Dương gật đầu.

Tiêu Kim cố gắng dò xét: “Cậu có lai lịch như thế nào?”

“Cho đến nay, tôi không dùng lai lịch của mình để trấn áp mọi người” Giải Dương liếc nhìn họ, “Anh có thể nói chuyện làm ăn không?”

Tiêu Kim kéo Quý Trạch Huy ra ngoài nói chuyện một lúc, khi anh ta quay lại, Quý Trạch Huy trông đã bình tĩnh hơn, hạ thấp tư thế và hỏi: “Bàn công việc như thế nào?”

Giải Dương trả lời: “Rất đơn giản thôi, mặc dù tôi không thể kiểm soát được tổ chương trình để họ cắt hết những cảnh xấu hổ của anh——”

Quý Trạch Huy nghe thế thiếu chút nữa nổ tung.

“——Nhưng, sau đó tôi có thể giúp anh nói chuyện, lập cho anh một cái tính cách ngay thẳng thân thiết ‘Dù làm việc mệt rất khó chịu, nhưng vẫn có tâm tốt và chăm sóc cho người mới đến’, làm chương trình lần này trở thành một một cái thân cây, không phải dùng tài liệu đen để đánh bật anh xuống.

Quý Trạch Huy bình tĩnh lại một chút.

“Nếu làm tốt, có thể sẽ lợi dụng cơn bão này để đẩy doanh thu của “Phá kén “xuống.Giải Dương rót cho mình một cốc nước, nhưng không uống, chỉ xoay cốc chơi chơi, “Tiền bối à, tôi tin rằng lúc đầu anh không cố ý nhắm vào suy nghĩ của tôi, mà là bị kẻ ác khiêu khích, Không có hận thù sâu sắc và xung đột lợi ích trực tiếp giữa tôi và anh “IUD” chỉ được bán ở phiên bản kỹ thuật số, cũng giải tán rồi, chẳng thể đe doạ anh, nỗ lực chống lại tôi chẳng đáng là bao. “

Quý Trạch Huy cau mày, chìm đắm trong suy nghĩ.

Tiêu Kim ngoài cuộc tỉnh táo. Lần này Quý Trạch Huy chạy đến nhắm vào Giải Dương vì Mạc Bân dùng lượng album bán ra quá cao xúi bậy, trước đó không ngăn cản vì cảm thấy nếu thực sự làm theo lời Mạc Bân là thuận thế dẫm lên đầu người mới để hết cơ hội vươn lên. Nghĩ sao cũng tốt, gần đây công ty đang để ý tới Dương Hành, nhưng rõ ràng người mới đến mà họ cho là dễ bắt nạt lại không dễ bắt nạt chút nào, ngược lại vừa đụng như kiểu sắp xé xác vậy.

Hàng năm đánh nhạn, lại bị nhạn mổ đôi mắt. Tiêu Kim thừa nhận, hỏi: Vậy cậu muốn như thế nào mới bằng lòng giúp Trạch Huy?”

“Đơn giản thôi.” Giải Dương đặt tách trà xuống, “Tôi muốn Hoàng Thiên phong sát Mạc Bân, đừng nói với tôi rằng anh không thể làm điều đó, Mạc Bân đang ở trong Hoàng Thiên Không có gì khó cả. Tôi không yêu cầu gì khác đâu, Hoàng Thiên muốn nhắm vào Dương Hành thì cứ tiếp tục nhưng còn Mạc Bân tôi không cho phép anh ta còn ở làng giải trí nhảy nhót “

Tiêu Kim sửng sốt, không nghĩ tới điều Giải Dương muốn chính là cái này, Giải Dương Bình tĩnh nhìn hắn

Sau khi đi một vòng to như vậy, ép Quý Trạch Huy nhiều tài liệu đen như vậy, nhưng cuối cùng Giải Dương là để dọn dẹp Mạc Bân?

Nếu đây là những gì Giải Dương đã lên kế hoạch ngay từ đầu … anh ta đột nhiên cảm thấy thật kinh khủng.

Người mới này thực sự không dễ chơi



Giải Dương thoải mái trở lại Dương Hành.

Hồ Tiêu lập tức chạy tới, lo lắng hỏi: “Ghi hình thế nào rồi, có phải cậu bị bắt nạt không? Tôi muốn đi theo cậu lại không cho, bên Quý Trạch Huy …”

“Thôi thôi” Giải Dương gãi gãi cái đầu bị các nhà tạo mẫu bôi “Có thể để cho tôi gội đầu trước được không? Ngứa quá trời”

Hồ Tiêu suýt nữa bị Giải Dương bóp chết.

Gội đầu thì đi gội đầu, lúc này còn đi gội đầu!

Nhưng người làm công không có nhân quyền

,ông chủ Giải Dương đã đi gội đầu trước.

Lúc Giải Dương vừa lau tóc vừa bước ra, Hồ Tiêu ngồi trên ghế sô pha với vẻ mặt như bị táo bón. Giải Dương sợ Hồ Tiêu sẽ bị nghẹn chết, vì thế giải thích ngắn gọn tình hình của buổi ghi hình hôm nay, sau đó nói rõ về thỏa thuận mà cậu đã thực hiện với Quý Trạch Huy sau khi ghi hình.

Hồ Tiêu sửng sốt: “Cậu, ý cậu là Mạc Bân sắp bị phong sát sao?”

“Ừm, bắt đầu từ hôm nay trong làng giải trí sẽ không có tin tức gì của hắn nữa. Đừng để Đồng Kiếm và Kha Lam lo lắng nữa mà yên tâm mà giúp tôi kiếm tiền đi. Mà nhân tiện, món quà fan sắp xếp lần trước đã sẵn sàng chưa? “

Hồ Tiêu cả kinh, giơ ngón chỉ qua phòng chứa đồ: “Đã xong, trong phòng chứa đồ.”

Giải Dương vứt khăn tắm đi, trực tiếp đi vào kho chứa đồ.

Căn phòng chứa đồ khá rộng rãi chất đầy những chiếc hộp lớn nhỏ, Giải Dương cẩn thận tìm kiếm, sau hơn mười phút, trong một đống móc khóa, quạt nhỏ, gối, chăn cuối cùng cậu cũng tìm được thứ mình muốn

Đó là một vài bộ búp bê hoạt hình và nhân vật phiên bản q được thiết kế theo tạo hình của IUD trong buổi biểu diễn 5 năm vừa rồi của nhóm. Số lượng có hạn và ban đầu chúng được dự định là giải thưởng đặc biệt cho những người hâm mộ đã mua album.

Giải Dương vô ý lấy ra hai bộ mang về phòng làm việc, sau đó lấy riêng hình nhân và búp bê của mình cho vào túi, sau đó đi vào phòng chứa đồ chọn một ít đồ vật nhỏ có hình hoạt hình của mình để đầy túi và cuối cùng đi xuống cầu thang để Ngô Thủy đưa cậu đến tầng dưới của Vinh Đỉnh sau đó gọi cho Cừu Hành.

Cừu Hành nhanh chóng trả lời điện thoại và hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Anh làm xong chưa? Tôi đang ở tầng dưới ở Vinh Đỉnh á, muốn về nhà cùng anh.”

Điện thoại im bặt vài giây, rồi giọng nói của Cừu Hành cất lên: “Chờ tí”

Khoảng mười phút sau, xe của Cừu Hành lái ra khỏi bãi đậu, dừng lại ổn định bên cạnh Giải Dương. Giải Dương tự giác cầm lấy chiếc túi và ra khỏi xe, lên xe của Cừu Hành.

“Cái này cho anh nè ” Giải Dương đặt cái túi lên đùi Cừu Hành.

Cừu Hành nhìn Giải Dương, không nói gì, đưa tay vào túi sờ, lấy ra một con búp bê phiên bản Q của Giải Dương.

Con búp bê chỉ to hơn lòng bàn tay một chút, đầu to, thân nhỏ, mặc trang phục đen, trên tay cầm một chiếc micro nhỏ bằng vải khâu rất dễ thương.

Giải Dương giải thích: “Đây là búp bê do công ty làm theo ngoại hình của tôi đó, Không có nhiều đâu. Tôi lấy một cái cho anh, trông đẹp không?”

Cừu Hành vẫn không nói lời nào, nhướng mày, bắt đầu bóp nhẹ con búp bê, bóp bụng, bóp mặt búp bê, kéo micrô nhỏ, và sau đó… theo ý thích, anh kéo quần con búp bê xuống

Quần bị tụt thẳng xuống lộ ra hai cái chân gầy gộc

“…….”

Cừu Hành vội vàng kéo quần búp bê lên, không thể tin được, sóng gió sắp ập đến: “Có thể cởi quần áo ra á? Muốn tặng loại có thể lột đồ này cho người hâm mộ? Ai thiết kế con búp bê này? “

“Không phải tặng, mà là rút thăm trúng thưởng ạ, hơn nữa quần áo búp bê có thể mặc vào cởi ra để tiện thay quần áo, búp bê đều mặc quần lót không thể tháo rời.”

Giải Dương giải thích, nghiêng người Lục trong túi lấy ra một bộ quần áo dự phòng. “Nhìn này, còn có một bộ quần áo có thể thay đổi.”

Cừu Hành nhìn vào chiếc túi trong tay Giải Dương.

Chiếc túi trong suốt, nhìn từ bên ngoài bạn có thể thấy rõ nó chứa một chiếc T mini màu trắng, một chiếc quần jean mini, một đôi giày thể thao mini màu trắng và thậm chí là một cây đàn guitar mini. Cừu Hành nhớ tới Giải Dương đang cầm đàn guitar hát trầm ngâm trên sân khấu, mưa gió trên mặt cũng giãn ra một chút, cuối cùng kéo quần của búp bê ra để xác nhận, nhìn thấy có quần lót, vẻ mặt cuối cùng cũng bình thường.

Giải Dương đúng lúc nói: “Cảm ơn anh đã đưa quần áo cho tôi. Đây là một món quà đáp lễ”

“… Quà của em có tâm thật đấy” Cừu Hành kéo cánh tay nhỏ của con búp bê một lần nữa, rồi nhét nó trở lại vào túi, sau đó còn lấy bộ quần áo Giải Dương vẫn đang cầm, nhét vào cùng túi xách rồi vứt sang một bên.

Giải Dương hỏi, “Anh không nhìn nữa sao? Còn có thứ khác trong túi.”

Cừu Hành ngả người ra ghế, nhắm mắt lại và nói: “Mệt mỏi.”

Đây là lần đầu tiên Cừu Hành thú nhận điều này, anh ấy đang mệt mỏi.

Giải Dương nhìn vẻ mặt mệt mỏi không giấu được trên mặt Cừu Hành, đoán xem đêm qua anh đau đầu không ngủ được bao lâu, vì thế cậu yên tĩnh lại và không nói nữa.

Một lúc sau, Cừu Hành đột nhiên nói: “Thanh Lâm lại liên lạc với tôi.”

Giải Dương dừng tay đang lướt Weibo lại, nói: “Anh ta không liên lạc với tôi.”

Nói cách khác, Phong Khánh Lâm ngày hôm đó không chịu nghe mấy lời Giải Dương nói

Cừu Hành mở mắt ra, trên mặt không chút biểu cảm: “Tôi biết nó muốn kích thích tôi để tôi dọn bay nhà họ Phong, nó muốn ngư ông đắc lợi. Trước kia tôi cảm thấy nó có thể nghĩ một bước xem như là tiến bộ rất lớn rồi, nhưng hiện tại tôi nhìn em, lại phát hiện tôi sai rồi.”

“Tôi đã cố gắng đưa ra giả thuyết về tương lai. Trong giả thuyết, Thanh Lâm đã được tôi đẩy thành công lên một độ cao theo kế hoạch ban đầu của tôi, nhà họ Phong nhà họ Cừu đều nằm trong tay nó.Lòng nó cứng như sắt, tính kế người nhà. Sau vài năm dự tính thuận buồm xuôi gió … Sau đó, nó ở trên thương trường gặp em.”

Giải Dương nhớ đến đoạn kết cuối cùng trong cuốn sách gốc. Nam chính thành công gánh vác gia đình họ Phong và gia đình họ Cừu, đứng ở điểm cao nhất trên thương trường.

Cậu hỏi: “Gặp tôi rồi sao nữa?”

“Rồi nó sẽ thua em, không còn cơ hội chiến thắng, thất bại toàn tập. Nó chỉ biết học cách tính kế người thân, ở trên thương trường chém giết nó hoàn toàn xa lạ.” 

Cừu Hành tay đan vào nhau để lên bụng của mình, mắt lờ mờ cảm thấy buồn ngủ ‘Giải Dương, em nói đúng, tôi quá chiều nó rồi’

‘Vậy thì anh sẽ làm gì?’

Cừu Hành nói, anh lại nhắm mắt, một lúc sau, anh đột nhiên đưa tay lên nhẹ nhàng đặt lên chiếc túi bên cạnh.



Vào khoảng chín giờ tối hôm đó “Ai là vua ca sĩ” đã tung ra đoạn teaser đầu tiên của tập mới.

Tiêu đề của video là Một bản khác củ “Nhất Kiếm Bình Xuân Thu”, porter là Giải Dương đứng nghiêng trong phòng tập.

Tất cả những người đã đọc bài viết “Đánh giá khách quan” đều hào hứng và nhấp vào xem video.

Đoạn phim không dài, chỉ hơn một phút.

Ở đầu màn hình, Quý Trạch Huy đang hỏi Giải Dương

[Việc cải biên như nào rồi? ]

Giải Dương vừa lấy điện thoại di động ra vừa trả lời.

[ Cũng không có gì, Tôi đã tự làm một bản đệm, bản mang đến cho anh âm thanh gốc, tôi sẽ hát theo âm gốc, anh có muốn nghe không? ]

Quý Trạch Huy đồng ý, sau đó Giải Dương cắm điện thoại di động của mình vào thiết bị phát trong phòng tập.

“Nhất Kiếm Bình Xuân Thu” bắt đầu phát, Giải Dương không di chuyển cho đến khi đoạn điệp khúc đầu tiên kết thúc. Hình ảnh ở đây cắt biểu cảm của Quý Trạch Huy đang rất nghiêm túc.

Sau khi đoạn điệp khúc vang lên, phần nhạc đệm đột ngột thay đổi, Giải Dương cuối cùng cũng mở miệng.

Dưới là cận cảnh khuôn mặt của Giải Dương, trông rất nghiêm túc.

Sau đó, video giới thiệu kết thúc.

Mọi người: “…” Thô tục.jpg

Beta thông báo:

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi