ÔNG ĐÂY KHÔNG CẦN ANH CHỊU TRÁCH NHIỆM!

Lúc Lăng Triển Dực nghe được hai chữ ‘Tử Dương’ này thì ánh mắt lập tức biến đổi, quay người muốn đi về phía âm thanh truyền tới, kết quả lại bị Tô Tử Kỳ giữ chặt: “Dực, đừng như vậy, đứa bé này thật sự là con của anh, không phải anh muốn kiểm tra sao? Được, em đi theo anh kiểm tra! Nếu như xác nhận, anh sẽ cưới em mà đúng không?”

Lăng Triển Dực hơi mất kiên nhẫn quay đầu: “Cho dù xác nhận tôi cũng sẽ không lấy cô! Huống hồ gì, đứa bé này vốn không thể là của tôi! Buông tay!”

Hôm đó hắn chỉ là gặp dịp thì chơi, thu hết trò hề của vị Tô đại tiểu thư này vào trong mắt, sở dĩ tương kế tựu kế, là vì muốn tiếp tục hợp tác cùng Tô gia, không muốn vạch mặt sớm như vậy, có điều bây giờ hắn phát hiện thủ đoạn của Tô đại tiểu thư này không chỉ bẩn bình thường, ‘giả mang thai‘, ‘thu phục mẹ hắn‘, ‘mặt ngoài một bộ phía sau một bộ‘, bây giờ lại còn vọng tưởng có thể dùng thủ đoạn này để ép hắn kết hôn cùng cô ta! Lăng Triển Dực cực kỳ mệt mỏi với cô ta! Nếu như nói trước đó còn bảo trì phong độ thượng lưu, hiện tại, hắn một khắc đều không muốn nhìn thấy cô ta!

“Dực... Em nghe theo anh cũng không được sao? Đi, em đi với anh! Em lập tức đi kiểm tra!” Tô Tử Kỳ vẫn chưa từ bỏ ý định mở miệng, sau đó lôi kéo Lăng Triển Dực đi về phía cuối hành lang bên này.

Lăng Triển Dực vừa mới nghe được cái tên quen thuộc khiến hắn ngày đêm nhớ mong kia, hắn đã rất lâu rồi chưa được gặp Tô Tử Dương, rất nhớ anh.

Hôm đó, sau khi hắn trở về đã lập tức sai người đi điều tra toàn bộ về Tô Tử Dương, lúc lật xem xấp tài liệu kia, trong lòng Lăng Triển Dực có một loại cảm giác thông suốt, sáng tỏ.

Hoá ra, cái đêm hai người say đắm đó, đúng là đêm đầu của Tô Tử Dương!

Vậy mà mình thiếu chút nữa đã bị cái khí thế phách lối của anh lừa gạt! Rõ ràng không phải loại người ăn mặn, vậy mà cứ giả bộ phóng khoáng, lộ ra vẻ tham vọng, bộ dáng ngoài ta ra thì không còn ai, mặc dù so với hơi thở mạnh mẽ của hắn, vẻ cứng cỏi của anh vốn chỉ rất nhỏ bé. Thế nhưng, cho dù là ai khi đối mặt với cái thái độ thu phóng tự nhiên kia của Tô Tử Dương, đều sẽ cho rằng anh là một cao thủ tình trường đi?

Huống chi, ngày đó hắn còn nhìn thấy anh mặt không đỏ tim không đập, thoải mái tự nhiên đến cửa hàng tiện lợi mua que thử thai...

Giả bộ lại quá bình tĩnh rồi!

Sau khi biết được sự thật, Lăng Triển Dực tất nhiên muốn quay trở lại tiếp tục tiến hành kế hoạch theo đuổi vợ tương lai. Kết quả mẹ hắn gọi một cú điện thoại tới, nói bệnh tim của ba hắn tái phát, nói hắn mau về nhà.

Ba mẹ Lăng Triển Dực sống ở vùng ngoại thành, hắn lái xe mất hai tiếng trở về mới biết được đây là mưu kế của mẹ hắn.

Tô gia là nhà giàu quyền thế, có qua lại với Lăng gia, mà Tô Tử Kỳ lại là viên ngọc quý trên tay Tô gia, sau khi cô ta trở về nhà mình một thời gian thì đến Lăng gia, tích cực biểu hiện đủ kiểu vợ hiền dâu thảo để dỗ ngon dỗ ngọt ba mẹ hắn, sau đó còn giả bộ nôn mửa nhiệt tình, cố ý tiết lộ tình trạng ‘mang thai‘ của mình, hai vị trưởng bối Tô gia cũng ở đấy, cho nên Tô Tử Kỳ uy danh vì mẹ, rất nhanh thu phục được ba mẹ hắn. Mặc dù ba hắn không dễ bị thu phục bởi những chuyện này, nhưng vì mẹ hắn đã ‘đầu hàng địch‘, ba hắn bị ‘vợ quản nghiêm‘, tất nhiên sẽ không nói nhiều lời.

Lăng Triển Dực vất vả lắm mới thoát thân được, trốn ra khỏi nhà, trở lại thành phố.

Kết quả thì sao?

Tô Tử Kỳ lại liên hệ với báo chí, nói chuyện hôn nhân của bọn họ ra ngoài!

Trong khi hắn rõ ràng không hề đồng ý bất kỳ chuyện gì cả?!

Lăng Triển Dực tức giận một bụng bèn mang Tô Tử Kỳ tới bệnh viện, hắn ngược lại muốn xem xem, đứa bé trong bụng của cô ta cuối cùng tới đây thế nào! Dù sao cũng không phải con của Lăng Triển Dực hắn! Đừng nghĩ đến chuyện muốn hắn chịu trách nhiệm!

Vừa rồi nghe thấy có người gọi hai tiếng ‘Tử Dương’, trong đầu Lăng Triển Dực lập tức xuất hiện bộ dáng của vật nhỏ kia đầu tiên, theo bản năng muốn đuổi theo nhìn một chút, xem có phải chính là người mà hắn ngày đêm lo lắng hay không, kết quả lại bị Tô Tử Kỳ dây dưa không rõ. Chờ đến khi hắn tâm phiền ý loạn tránh khỏi bàn tay của Tô Tử Kỳ rồi vượt qua dãy hành lang, thì đã không còn nhìn thấy bóng người nào nữa.

Hồi tưởng lại câu nói mới vừa rồi —- Tử Dương, đến anh rồi, chúng ta đi kiểm tra thôi —- Kiểm tra cái gì? Tử Dương có chuyện gì sao? Tại sao lại phải tới bệnh viện kiểm tra?

Nghĩ đến dáng vẻ Tô Tử Dương cầm que thử thai trong lần cuối hắn gặp anh, đuôi lông mày Lăng Triển Dực giật lên một cái —- Lẽ nào, cậu ta có thai?!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi