ÔNG ĐÂY KHÔNG CẦN ANH CHỊU TRÁCH NHIỆM!

Tô Tử Kỳ đứng đối diện Lăng Triển Dực, cực kỳ đáng yêu mở miệng nói: “Dực, em biết sai rồi, em thật sự đã biết sai, đừng tuyệt tình như vậy có được không? Không phải anh thích em bé sao? Trước đó là em không tốt, em không nên lừa anh, em đã bỏ đứa bé kia rồi. Chúng ta làm một đứa thuộc về hai người chúng ta có được không?”

Lăng Triển Dực đi thẳng vào vấn đề từ chối: “Rất xin lỗi, tôi không thích em bé, càng không thích phụ nữ, cho nên... Tô đại tiểu thư đừng lo nghĩ mệt nhọc làm gì nữa! Tôi còn có việc, tha thứ không thể theo cô! Tạm biệt!”

“Dực —-” Tô Tử Kỳ ngăn cản không có kết quả, đành trơ mắt đứng nhìn Lăng Triển Dực rời đi.

Tô Tử Dương âm thầm thở nhẹ, cũng may mình trốn ra được, hoá ra cái tên khốn họ Lăng này thật sự không phải thật tâm muốn chịu trách nhiệm, hắn vừa mới nói, hắn không thích em bé, cho nên  trước đó đều là đang diễn trò sao? Quả nhiên giang sơn dễ đổi bản tính khó dời...

Dọn nhà! Dọn nhà! Ông đây muốn bán nhà! Sau này nhất định không muốn đụng phải hắn nữa!

Ngay khi Tô Tử Dương muốn rời khỏi, đột nhiên nghe thấy Tô Tử Kỳ cười lạnh một tiếng: “Lăng Triển Dực, đây chính là do anh tự tìm!”

Tự tìm? Tô Tử Dương tò mò vểnh tai nghe, quả nhiên lại nghe thấy Tô Tử Kỳ lẩm bẩm: “Đừng cho là tôi không biết anh đang theo đuổi tên đàn ông đó, anh không muốn đứa con trong bụng của tôi, vậy thì đứa bé trong bụng của hắn cũng đừng mong sinh ra dễ dàng! Tôi muốn khiến anh phải hối hận cả đời!”

Lời này vừa nói ra, Tô Tử Dương hoảng sợ thiếu chút nữa đã làm lộ hành tung, cậu che miệng, trừng to mắt nhìn vị thiên kim đại tiểu thư vốn nên rất nho nhã kia. Không phải cô ta luôn quấn quýt bám chặt lấy cái tên họ Lăng đáng chết kia sao? Vì sao lại chuyển thù hận lên trên người mình chứ? Cậu thật sự nằm không cũng trúng đạn mà!

Nghe thấy lời Tô Tử Kỳ kia vừa nói, Tô Tử Dương lập tức không còn dám có bất kỳ quan hệ gì với Lăng Triển Dực, nếu không cẩn thận thì sẽ thành một thân hai mạng đấy, cậu không chơi nổi, còn chưa chịu trốn sao? Nhất định phải dọn nhà!

Tô Tử Dương nhìn Tô Tử Kỳ vừa tiến vào phòng kiểm tra thử máu vừa rồi của cậu, muốn thừa cơ rời khỏi, nhưng vừa đi ngang qua thì lại nhịn không được muốn nghe bên trong nói chuyện thế nào một chút.

Cô gái này đúng là khó lường!

Không ngờ Tô Tử Kỳ lại dám dùng một số tiền kếch xù mua chuộc vị bác sĩ kia, muốn bác sĩ kia gạt mình hoặc gạt Lăng Triển Dực, kêu y nói vị trí của đứa con trong bụng mình không đúng, không thích hợp để sinh ra, mục đích đúng là để mình phải phá thai!

Trong đầu hiện ra một manh mối, Tô Tử Dương đau khổ suy nghĩ, giống như ở kiếp trước, bác sĩ có nói đàn ông không hợp để mang thai, vị trí bào thai không đúng gì đấy, sau đó Lăng Triển Dực mới mang mình đi phá thai... Chắc là... Nguyên nhân hậu quả tới từ nơi này rồi?

Chỉ có điều thời gian lại vừa vặn hơn một tháng, còn bản thân mình cũng vì chuyện ở kiếp trước nên mới một mực trốn tránh Lăng Triển Dực, còn làm chuẩn bị trước một đống việc trước khi mình có thai, cho thuê phòng rồi quen biết Lạc Dương, sau đó được y chăm sóc sinh hoạt thường ngày gần bốn tháng, nếu không... Nếu cứ phát triển theo hướng bình thường, thì anh vẫn phải đi đến một bước này?!

Tô Tử Dương nghe lén xong thì không dám trì hoãn, vội vàng rời xa nơi thị phi.

Ác nhất là lòng dạ của phụ nữ, quả không sai tí nào! Anh rõ ràng không có thâm thù đại hận gì với Tô Tử Kỳ, nhưng cô ta lại có thể xuống tay ác độc như vậy! Khó trách không chiếm được trái tim của Lăng Triển Dực, đáng đời!

Đang tức giận chửi mắng người phụ nữ xấu xa nên Tô Tử Dương không chú ý tới, ra khỏi bệnh viện chưa được vài mét đã có xe của Lăng Triển Dực đậu gần đó, còn Lăng Triển Dực thì đang ôm cánh tay dựa trên thân xe nhìn chằm chằm vào cổng bệnh viện —- Ôm cây đợi thỏ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi