ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Cà Chua

“Tạp!”

Hoàng Khải hô một tiếng, tiếp sau đó, camera phía sau dựng lên, anh vung tay:”Bắt đầu đóng máy!”

“Hoan hô!”

Toàn bộ đoàn phim trong nháy mắt dường như bùng nổ, cảnh tượng hạnh phúc này làm An Mộc nghĩ lại lúc cô tốt nghiệp đại học, khi chụp kiểu ảnh cuối cùng, cảnh mà các sinh viên cùng nhau tung chiếc mũ cử nhân lên.

Đoàn phim đã đóng máy, đến tối mọi người rủ nhau đi liên hoan, liên hoan xong một số ít người xin phép về trước nghỉ ngơi, số còn lại vẫn còn hừng hực khí thế, kéo nhau đổ xô đến KTV.

An Mộc lần đầu tiên được uống thoải mái như thế, hai má cô đỏ bừng, cô phải đứng dậy vào nhà vệ sinh, trên đường trở lại, cô lại đụng phải một người đàn ông đứng ở hành lang, là Đường Cảnh.

Đường Cảnh hình như cũng uống nhiều, đôi mắt đen bóng, nhìn chằm chằm An Mộc khiến cho cô có đôi chút chột dạ.

An Mộc chào hỏi:”Thầy Đường”.

Sau đó lách qua người anh ta để bước tiếp.

Đường Cảnh từ đầu tới cuối vẫn không nói gì, nhưng khi An Mộc định lách qua người, anh liền nhanh chóng túm chặt lấy cánh tay cô:”Đường Hạ, chuyện lần trước tôi nói, em nghĩ thế nào?”

Nghĩ thế nào?

Cô vừa nghe đã không muốn nghĩ đến có được không!

Tròng mắt An Mộc đảo nhanh, làm ra vẻ khó hiểu nhìn Đường Cảnh:”Thầy Đường à, lần trước, anh nói gì cơ?”

Đôi mắt đen sâu thẳm của Đường Cảnh nhìn cô chằm chằm, ánh mắt đầy ý vị, đầy trăn trở như muốn kéo người đối diện vào thế giới đó.

Không gian xung quanh nơi hai người đang đứng dần trở nên ám muội, An Mộc cảm thấy không dễ chịu chút nào.

Xem ra lần này phải nói cho rõ ràng.

Nếu xét đến tính cách cao ngạo của Đường Cảnh, không biết có chấp nhận lời cự tuyệt thẳng thừng của cô không nữa.

Cô vừa định mở miệng, lại có một giọng nói khác từ xa vang tới:”Đường Cảnh, anh cũng ở đây sao!”

Hai người quay đầu lại,nhìn thấy Hứa Lộ đang đi tới từ phía cuối hành lang, ánh mắt cô ấy dừng lại ở bà tay Đường Cảnh đang nắm chặt cánh tay An Mộc một chút, tỏ ra kinh ngạc:”Hai người là….”

“Tôi có đang làm phiền hai người không?” Hứa Lộ vội vàng cúi đầu:” Tôi sẽ đi lên phía trước để chờ hai người”.

Dứt lời cô liền dời đi.

An Mộc vội vàng lên tiếng:”Cô Hứa, tại tôi uống nhiều quá nên chân đi loạng choạng, vậy nên thầy Đường mới đỡ tôi, chúng ta về phòng thôi.”

Nói xong cô liền giật cánh ta ra.

Đường Cảnh liếc mắt nhìn An Mộc một cái, cuối cùng buông lỏng bàn tay ra.

Vừa đi vào, Miky liền quay sang bĩu môi:”Nhìn Hứa Lộ xem, miệng thì nói là tình cờ đi qua nên vào đây chơi, nhưng trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp thế, theo tôi chắc chắn là cô ta cô tình tới để gặp Đường Cảnh”.

An Mộc đẩy đẩy cô:”Cô chẳng phải là người theo phe Cảnh Lộ sao? Sao lại nói câu nghe chua lòm thế?”

Miky tức khắc mở miệng:”tôi là vì cô nên mới bất bình, Đường Cảnh rõ ràng là có ý với cô, hơn nữa tôi cảm thấy Hứa Lộ ngoài đời và Hứa Lộ trên truyền hình có gì đó rất khó nắm bắt”.

Miky vừa nói vừa nháy mắt với An Mộc, sau đó cười cười:”Cô biết không, Hứa Lộ mấy ngày hôm trước trên Weibo có nói rằng muốn tái hiện lại hình ảnh nhà giáo Hạ Tâm Băng trong bộ phim <<Hiệp khách ân thủ lục>>, còn tung ra mấy bộ ảnh thể hiện thần thái để quảng bá hình ảnh, vừa truyền ra ngoài mấy tấm ảnh đã bị chê không giống chút nào, vậy mà lúc nào cũng tấm tắc nghĩ mình là ai chứ? Vừa mới gặp may một chút mà đã muốn sánh cùng cô Hạ Tâm Băng sao? Hạ Tâm Băng mà biết chắc sẽ dùng tay ném cô ta xa mấy con phố ấy chứ!”

Chuyện này, An Mộc đã sớm chú ý tới rồi.

Hạ Tâm Băng là hoa hậu ảnh của Hoa Hạ, có chỗ đứng rất cao trong giới điện ảnh, không chỉ trong nước mà còn ra cả quốc tế, là một nhân vật đẳng cấp trong giới giả trí.

Trong khi Hạ Tâm Băng đang làm mưa làm gió trong giới điện ảnh thì cô đang ở đâu đó, một diễn viên trẻ mới chập chững vào nghề.

Hứa Lộ càng ngày càng phát triển hơn nhiều, đến giờ đúng là không tồi,

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi