ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Quỷ Quỷ

Đào Nhạc Hạo cười rộ lên, “Đạo diễn Lý, anh đi đâu tìm được một Mị Nhi như vậy, tên của cô ấy cũng thật chuẩn! Xinh đẹp như vậy không phải đã làm cho người ta mê mẩn sao? Tôi thật hoài nghi tên Thái tử đầu óc bã đậu mới gả một mỹ nhân như thế này ra ngoài.”

Đào Nhạc Hạo vừa nói như vậy, đạo diễn Lý không muốn cũng phải bật cười.

Anh nhìn thoáng qua An Mộc, nghĩ rằng cô gái nhỏ này không hề làm anh bẽ mặt!

Phải biết rằng áp lực lớn nhất là đến tử phía người đầu tư, anh không nên đổi nữ phụ, nếu Đường Hạ diễn không tốt hoặc không đủ sinh đẹp, hậu quả sẽ do chính mình phải gánh!

Quả nhiên!

Người Ngôn Phi Thần đề cả, không tồi!

“Được rồi đừng ba hoa nữa! Trang điểm lại rồi tiếp tục, cảnh ban nãy được rồi đó.”

An Mộc mỉm cười đi xuống dưới.

Đường Cảnh đi lên phía trước.

Bởi vì vừa có phân cảnh của Ngô Vương, cho nên anh vẫn mặc đồ cổ trang, đứng cùng An Mộc đúng là trai tài gái sắc.

Hứa Lộ nhìn thấy, siết chặt nắm tay.

Trợ lý nhỏ bên cạnh lấy lòng nói, “Chậc chậc, đã là cái gì chứ, mặt mày cũng có chút rạng rỡ, nhưng em xem tư thái của cô ta còn không bì được với một ngón tay của chị, chị Hứa Lộ chừ xem, lát nữa cô gái nhỏ chỉ e rằng bị mắng đến phát khóc mới gọi là mất mặt, cũng không biết tối nay có còn mời khách, coi như không tính toán gì hay không?”

Trợ lý nhỏ vui sướng khi người khác gặp họa nói, càng làm cho Hứa Lộ tức giận hơn.

Cô không quên được, khi còn quay “Đông Hoa công chúa” biểu hiện tư thái của An Mộc đã rất tinh túy hoàn mỹ.

5 phút sau, cảnh quay tiếp tục.

Mị Nhi vào bàn, vẻ mặt tự tin, “Thái tử điện hạ, Lý đại nhân, Mị Nhi xin dâng một khúc.”

Dứt lời liền an vị sau đàn tranh bắt đầu gảy.

Tiếng đàn tao nhã, không vướng một tia phong trần nào, khí chất cao thượng hoàn toàn khác biệt với nhân sắc kiều diễm của nàng, Lý Thịnh Thế tò mò nhìn nàng vài lần.

Một khúc hoàn tất, Mị Nhi chân thành hành lễ.

Thái tử mở miệng, “Thịnh Thế, bản Thái tử tìm cho người nữ tử này, có xinh đẹp hay không?”

Lý Thịnh Thế nhìn Mị Nhi, rất khó tự dối lòng nói, “Xinh đẹp.”

Thái tử haha cười, “Vậy để Mị Nhi đi theo ngươi đi.”

Dứt lời, Lý Thịnh Thế vừa muốn mở miệng, Thái tử đã nhìn về phía Mị Nhi, “Mị Nhi, người phải hầu hạ Lý đại nhân thật tốt, nếu không, bản Thái tử sẽ không tha cho ngươi!”

Thanh âm trong vắt của Mị Nhi tuân lệnh, đi tới phía trước, dựa vào bên người Lý Thịnh Thế, lời nói ra tưởng như đùa nhưng lại mang chút cô chấp khiến người ta không chút nghi ngờ khẳng định đó chính là sự thật, “Lý đại nhân, nô tỳ từ nay về sai, sống là người của ngài, chết là ma của ngài, Lý đại nhân….đừng vứt bỏ nô tỳ.”

Đôi mắt phượng da diết nhìn Lý Thịnh Thế, trong đó tràn đầy mong ước chinh phục được người đàn ông này.

Theo lý thuyết, diễn xuất cùng với hai Ảnh đế, rất dễ bị áp đảo, ngay đến Ngô Tư Tư còn thường xuyên bị ép đến không thở nổi, mà Dung Trạch, Đào Nhạc Hạo và Ngô Tư Tư quan hệ rất tốt, cho nên đều trang điểm, lựa tình hình mà chiếu cô cho cô có cảm xúc.

Nhưng hôm nay, tất cả mọi người đều nhìn ra, Đường Hạ này cùng một lúc gây kích thích cho cả hai Ảnh đế, cho thấy năng lực cả ba người ngang ngửa nhau!

Òa!

Cô gái nhỏ này rốt cuộc là từ đâu đến? Tư thái không hề kém cỏi!

An Mộc có thể làm nổi bật tâm tư của nhân vật, quay một lần đã được thông qua!

Lần này toàn bộ trường quay đều sợ ngây người, bùng nổ!

Phải biết rằng, theo đoàn làm phim từ đầu đến bây giờ, được thông qua nhanh như vậy chỉ có vài cảnh, còn đâu cũng phải diễn đi diễn lại vài lần, cho dù đó có là Dung Trạch hay Đào Nhạc Hạo – hai nhân vật nổi tiếng phái thực lực!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi