ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Cà Chua.

Dung Trạch chỉ là có chút tiếc nuối, một cô gái tốt như vậy, sao lại bị một gia đìng đối xứ như heo chứ?!

Bộ mặt Dung Trạch lúc này đầy đau khổ:”Nguyện vọng ngày sinh nhật muốn thay đổi, để ngày mai lên trang nhất có được không?”

Phàm anh ta là Dung Trạch thì hễ có chuyện gì khác thường là sẽ được chú ý, việc lên trang nhất chắc chắn có thể thực hiện được!

Chỉ là nếu nhất cử nhất động của anh ta đều lên trang nhất sẽ làm cho khán giả cảm thấy nhàm chán, không hứng thú, cho nên mấy năm gần đây, Dung Trạch chỉ đưa lên báo những thông tin ít ỏi nhưng có nhiều ý nghĩa.

Vậy nên yến hội sinh nhật hôm nay khó mà có cơ hội lên đầu đề.

Đáng tiếc lời này vừa nói ra, hôm nay một vị tổng biên của tạp chí nào đó được mời đến, từ trước đến nay luôn độc miệng, nhưng chưa bao giờ đưa những in giả mà nổi tiếng, rất có tiếng tăm trong giới tạp chí, tên là Rả Rích, lại đột nhiên mở miệng:”Về việc này, anh cũng muốn thất bại rồi!”

Dung Trạch tức khắc nhảy dựng lên:”Cái gì? Sao lại như thế được? Còn ai có thể nổi bật hơn tôi?”

Vừa rồi An Mộc nói có bạn trai, cũng không thấy anh ta sốt sắng như vậy, giờ chỉ động chạm đến chuyện lên trang nhất, thật sự lại làm anh ta bối rối.

Rả Rích ho khan một tiếng,:”Cũng cho là anh xui xẻo, hôm nay các tòa soạn báo đều thu được một thông tin lớn!”

Lời này vừa nói ra, Ngô Tư Tư càng tò mò:”Đó là tin gì, mà có thể áp chế được của tin tức của diễn viên Dung?”

Rả Rích:”Tin tức này là….các người đoán xem?”

Mọi người:……

Ngô Tư Tư liền ném chiếc gối ôm qua, “Rả Rích, anh có nói không! Không nói thì…đừng hòng bước ra khỏi cửa!”

Rả Rích ho khan một tiếng, khiến cho mọi người hết sức chú ý, xong xuôi, lúc này mới mở miệng:”Là Thái tử gia Phong Kiêu muốn kết hôn!”

Thái tử gia Phong Kiêu?

Muốn kết hôn?!

An Mộc chỉ cảm thấy tâm trí bỗng nhiên bị lén đập mạnh một cái đau điếng!

Cảm giác này làm cho An Mộc dường như không thở nổi, mặt chẳng mấy chốc đã tái mét nhợt nhạt như tờ giấy.

Anh ta….muốn kết hôn?

Mấy chữ này vừa xuất hiện trong đầu, phía ngực lại thắt lại, cồn lên một cảm giác đau đớn.

Đúng lúc này, cánh tay đột nhiên bị một người túm lấy, cô ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt quan tâm của Đường Cảnh.

An Mộc lúc này mới cảm thấy được bộ dạng của mình đang thất thần đến mức nào.

Tin này vừa xuất hiện tức khắc làm cô thêm phần lo âu.

Sao cô lại khổ như vậy?

Chẳng lẽ nói…..

An Mộc không dám tưởng tượng tiếp, cô nhanh chóng thoát khỏi suy nghĩ này.

Ngô Tư Tư bên kia hung hăng mở miệng:”Đối phương là ai?”

An Mộc cũng lập tức căng lỗ tai lên, không biết vị hôn thê của Phong Kiêu sẽ là ai nhỉ?

Rả Rích trầm mặc một chút, làm cho hứng thú của mọi người đều sụt giảm, lúc này mới mở miệng:”Không biết.”

“Trời! Anh chơi chúng tôi đấy à?!” Ngô Tư Tư lại ném một cái gối ôm khác qua, “Không được, hôm nay anh phải cung cấp thêm thông tin mới thỏa mãn được mong đợi của chúng tôi!”

Rả Rích ha hả cười, “Được, tin giật gân nhất là…..Các người có biết Hạ Tâm Băng đã đến thành phố C không?”

“Cái gì?” so với người trời sinh đã cao cao tại thượng như Phong Kiêu, Hạ Tâm Băng đối với những diễn viên ở đây thực sự hấp dẫn, khẳng định là được chú ý nhiều hơn Phong Kiêu. Bởi vì bà ấy là thần Hoa Hạ của giới giải trí, đến nay chưa có vị thần nào khác siêu việt như vậy!

Ngô Tư Tư thực sự kích động, từ trên sopha nhảy dựng lên, đôi mắt sáng hẳn lên:”Ở đâu ra, ở đâu ra cái tin đó?”

Nói xong câu đó lại nhìn về phía Dung Trạch:”Dung Trạch, anh và Hạ lão sư chẳng phải có quen biết sao? Mau gọi điện mời bà ấy đến dự tiệc sinh nhật của anh đi!”

Dung Trạch nghe nói thế, ánh mắt ngừng lại một chút, “Thôi bỏ đi, Hạ lão sư là người như vậy, tới thành phố C chắc chắn là có việc, chúng ta không thể quấy rầy bà ấy.”

Dung Trạch nhắc tới Hạ Tâm Băng với bộ dạng vô cùng ngưỡng mộ!

An Mộc thấy vậy đột nhiên thấy tâm trạng càng đi xuống.

Cô không thể miêu cả cảm giác của chính mình lúc này, như có một cái gì đó chèn trong cổ họng, nuốt không trôi, lại phun ra cũng không nổi.

Uống một chén nước, che giấu một chút, thấy di động của Dung Trạch vang lên, anh ta nghe máy, ánh mắt đột nhiên sáng lên:”Thật chứ?”

Mọi người vô cùng tò mò, có chuyện gì mà Dung Trạch lại hưng phấn như vậy, anh ta treo điện thoại, hưng phấn mở miệng:”Hạ lão sư…..đang ở dưới lầu.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi