ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Quỷ Quỷ

Người bên kia cắt ngang, “Em đừng để vẻ bề ngoài của cô ta đánh lừa, ngày đó khi em còn chưa ra đời, cô ta đã gọi điện tới muốn cướp mẹ của chúng ta. Mà em chẳng đã nhìn thấy cô ta ở C thị còn gì? Hừ, hủy hoại cả nhà mà đã nuôi nấng cô ta từ nhỏ đến lớn, người này thực sự là quá độc ác rồi.”

Hạ Thính Âm nghe tới đó, trong đôi mắt to hiện lên chút mê mang.

Chẳng lẽ An Mộc hoàn toàn đóng kịch? Cho nên cô mới không phát hiện ra sơ hở?

Hạ Thính Âm dừng lại một chút, “Chị, ba mẹ tìm em à?”

“Không có, bọn họ nói có khi em đến nhà bạn học chơi rồi.”

Gương mặt Hạ Thính Âm tối sầm.

“Alo, Phí Thính Âm, sao em không nói gì thế? 

Phí Thính Âm bĩu môi, “Em đã nói với bọn họ em muốn theo họ Hạ, em muốn cùng họ với mẹ.”

“Cái này tuyệt đối không nói với bọn họ, ngộ nhỡ thân phận của em bị nghi ngờ thì sao? Đúng rồi, ngày đó người đàn ông cosplay cùng An Mộc là ai? Có đẹp trai không?”

Phí Thính Âm ngập ngừng, “Em không biết tên người đó là gì, nhưng chị, người đó trông rất quen, em cảm thấy hình như đã gặp ở đâu rồi, vả lại em thích anh ấy, không cho chị cướp đi!”

“Được rồi, dù có thể nào em cũng phải tìm cách ở bên bọn họ, còn nữa, em có nói như đã được dặn không, nói mình là con gái của An Mộc?”

Phí Thính Âm bĩu môi, “Còn lâu em mới gọi cô ta là mẹ, cơ mà em nói em là con gái của bạn trai cô ta.”

Nói tới đây, Phí Thính Âm mỉm cười bỡn cợt, “Hơn nữa, em còn gọi cô ta là dì ghẻ.”

“Hahahahaha!” Người đối diện cười sảng khoái, “An Mộc kia khẳng định tức muốn lệch mũi! Em thật giỏi! Vậy cứ cố gắng trụ lại, khi nào ba mẹ nhớ em thì hẵng trở về!”

Phí Thính Âm trên mặt hiện lên sự cô đơn, “Chị, em nhớ ba nhớ mẹ, em muốn về nhà…”

“Ngoan, nghe lời, em nhất định phải kiên trì!” Người đối diện ngon ngọt nói, “Em nghĩ xem, mẹ không thích cô ta như vậy, em lại ở bên cô ta thì mẹ mới không tìm thấy em, đợi mẹ lo lắng rồi chị sẽ liên lạc lại với em, em về nhà rồi mẹ sẽ không bỏ bê em nữa.”

Hạ Thính Âm vẫn muốn nói thêm gì đó nhưng ngoài cửa có tiếng bước chân, lập tức nói, “Chị, có người đến, em cúp máy đây.”

*

Lúc An Mộc đến cửa phòng bệnh thì điện thoại đổ chuông.

Là Phong Kiêu gọi, gương mặt nhỏ nhắn của cô nở nụ cười tươi sáng như hoa thược dược, khiến hộ lý và bác sĩ ngoài hành lang không khỏi ngỡ ngàng.

“A lô?” Giọng cô nhu mì hiền hòa, làm anh nghe thấy mà ngừng thở.

“Em đang ở đâu?” Giọng nam trầm quen thuộc của cô vang lên.

An Mộc điềm đạm trả lời, “Bệnh viện, anh đến đón em à?”

“Được, 5 phút nữa anh đến.”

Cúp điện thoại, Phong Kiêu vốn đang trên đường đến học viện điển ảnh và truyền hình liền quay đầu xe đi đến bệnh viện.

An Mộc nghĩ đến việc sắp được nhìn thấy Phong Kiêu, tâm tình trở nên vui vẻ trở lại.

Trong phòng bệnh Hạ Thính Âm còn đang ngủ, An Mộc liền ngồi bện cạnh dạo weibo, một lúc sau thì điện thoại đổ chuông.

Là Ngôn Phi Thần, lập tức nhẹ nhàng đứng lên ra ngoài nghe điện thoại, “Ngôn tiền bối, có chuyện gì vây?”

“Đường Hạ, đoàn làm phim ‘Chìm nổi’ sẽ họp báo vào chủ nhật, địa điểm chính là trường cô, đạo diễn Lý muốn cô tới tham dự, để chính thức giới thiệu cô với truyền thông.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi