ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor; Cà Chua.

Âu Dương Sát Sát bĩu môi, “Anh ta chỉ nói tôi bảo vệ an toàn cho cô, cho nên cô hành hung, tôi sẽ không nói cho anh ta, cùng lắm, cô là chủ muốn sai tôi làm gì thì sai đi?”

An Mộc biết cô ấy là cận vệ, bản thân đúng là có quyền nói với cô ấy mình muốn anh ta làm gì, cô ho khan một tiếng, mở miệng nói:”Cái kia, Dung Trạch muốn tôi đi……”

“Ha!” Âu Dương Sát Sát còn chưa nghe xong lời nói, ánh mắt sáng lên, hưng phấn kêu lên một tiếng, “Nói cách khác, cô muốn hẹn hò cùng diễn viên Dung hả?”

An Mộc nhìn thấy bộ dạng hưng phấn của cô ấy, thầm nghĩ thì ra người này cũng là một fan của diễn viên Dung sao?

Đang muốn cho cô ta cơ hội tốt, ví dụ như đến xin chữ ký hay ôm để chụp ảnh gì đó, lại nghe được Âu Dương Sát Sát nói tiếp, “Nói như vậy, cô phải cho Phong Kiêu đội mũ xanh à?! Quả thực quá tuyệt vời! An Mộc cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho anh ta bất kì điều gì!”

Nói xong câu đó, lại ngước lên chửi bới Phong Kiêu:”Nói chứ, diễn viên Dung cũng rất phi phàm, hơn nữa sao với anh ta chắc chắn là ôn nhu, giàu tình cảm hơn, đầu năm nay muốn tìm bạn trai có thể tìm đến Phong Kiêu, nhưng nếu để kết hôn thì phải tìm đến diễn viên Dung, cô phải suy xét đối với anh ta kĩ lưỡng một chút, phải cho diễn viên Dung một cơ hội nha ~ “

Nói xong câu đó lại mở miệng tiếp tục, “Nói chứ, nghe nói gia đình Phong Kiêu rất phức tạp phải không? Tính cách của cô đơn giản như vậy, thật sự không thích hợp để gả cho anh ta, cô nhìn xem, một người rộng lượng như bà Phong cũng bị chọc tức đến nỗi bỏ nhà ra đi.”

Âu Dương Sát Sát nói xong câu này, An Mộc cảm tưởng như chuyện về gia đình Phong Kiêu cái gì cô ấy cũng biết.

Cô ho khan một tiếng:”Cho nên…..?”

Âu Dương Sát Sát quay đầu nhìn về phía An Mộc, “Cho nên cô phải nhanh chóng bỏ chạy, đá bay Phong Kiêu đi! Tôi thật muốn nhìn xem loại người kiêu ngạo không ai bì nổi này khi bị đá sẽ có bộ dạng gì! Ha ha ha!”

An Mộc……. Một cảm giác bất lực.

Phong Kiêu, bị người quản lí của tôi chửi bới như vậy là do anh sao?

An Mộc không cao hứng, “Kỳ thật tôi cảm thấy Phong Kiêu đặc biệt tốt, tuy rằng hơi xấu xa một chút, nhưng cái nổi bật của anh ta là nghĩa khí, hơn nữa lại vô cùng chính trực.”

“Nghĩa khí á? Từ này có thể dùng cho một tên biến thái như vậy sao?” Âu Dương Sát Sát kinh hãi.

An Mộc nhìn, tức khắc cảm thấy nhạt nhẽo, Âu Dương Sát Sát rốt cuộc là bị làm sao, tại sao lại có thành kiến với Phong Kiêu đến vậy?

An Mộc không nói gì, cảm thấy nếu có nói thêm gì nữa, lại càng làm bản thân thêm tức điên.

Xe nhanh chóng đến khách sạn đại hoàng gia.

An Mộc vừa tiến vào, liền có người phục vụ bước tới, “Cô Đường, chào mừng cô đã tới, mời cô đi về phía này.”

Khách sạn hoàng gia thoáng lộ ra một phong cách đẹp đẽ quý phái, có lối đi riêng cho khách VIP, không cần lo lắng sợ bị paparazzi bắt gặp.

An Mộc cùng Âu Dương Sát Sát đi theo người phục vụ đến trước cửa phòng.

An Mộc dừng chân, thoáng nhìn qua Âu Dương Sát Sát, vốn tưởng rằng cô ta là người quản lí, sẽ bước vào kiểm tra một chút tình hình trong phòng, nhưng không ngờ Âu Dương Sát Sát nhướng mày, “Đi vào nhé?”

An Mộc:….Được thôi, quả nhiên cô đã xem nhiều phim điệp viên rồi.

An Mộc đi vào, Dung Trạch liền đứng lên, trên mặt biểu cảm như đang được gãi đúng chỗ ngứa mỉm cười, cử chỉ vô cùng khéo léo, một chút cũng không sai sót, nhưng khi lên tiếng lại mất đi hình tượng tốt đẹp đó, “Đường Hạ, tôi có phải mạnh hơn nhiều so với người bạn trai kia của cô không?”

An Mộc:…..

Cùng lúc đó, một thân hình mặc bộ đồ tây màu đen, khí chất hoàn toàn giống với Phong Kiêu đi theo nhân viên phục vụ theo lối cho khách VIP đi tới hướng phòng.

Anh ta đi tới, lúc lướt qua An Mộc, bỗng chốc khựng lại.

Phòng khách sạn không đóng chặt, chỉ cần liếc mắt một cái, anh liền biết ngay đó là An Mộc!

Chỉ là cô gái nhỏ này sao lại ở đây?

Phong Kiêu đôi mắt hẹp dài nhíu lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi