ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Cà Chua.

Phía đối diện lập tức trầm mặc.

Rất lâu sau Ngôn Phi Thần mới mở miệng, “Đường Hạ, cô là người mới, Diêu Căng với cô càng có khoảng cách, nếu cô nói với Thạch Tiếu Phong là hai người các cô không hợp, hoặc cô nói với Thạch Tiếu Phong là Diêu Căng coi thường cô, như vậy bất luận thế nào, người Thạch Tiếu Phong đổi cũng là cô.”

Đây cũng là nguyên nhân An Mộc tới giờ vẫn chưa mở miệng tố cáo anh ta.

Hai vai chính không hợp nhau Thạch Tiếu Phong chỉ có thể chuyển đi một vai, mà không nghi ngờ gì nữa, mình sẽ chính là vai diễn bị đá ấy.

Vậy nên cô không còn sự lựa chọn nào khác, không thể vì một chuyện như thế mà bỏ qua cơ hội tốt như thế này, huống hồ, điện ảnh là niềm đam mê lớn nhất của cô.

An Mộc cắn môi.

Ngôn Phi Thần nói, “Nếu thật sự không thích anh ta, chúng ta lập tức rời đi, chỗ tôi đang có mấy dự án khác, chúng ta có thể từ từ xem xét tiếp.”

An Mộc không đồng ý, “Thầy Ngôn, cứ tiếp tục quay đi.”

Ngôn Phi Thần cũng thở dài, “Đường Hạ, cô phải nhớ kĩ, chờ cô về sau thành một ngọn lửa lớn, thành một ngôi sao có vai vế, sẽ không còn chuyện này xảy ra nữa. Nếu hiện tại cô rời khỏi đây, đích xác đã trúng kế của Diêu Căng.”

An Mộc qua điện thoại ừ một tiếng.

Gác điện thoại, cô nằm trên giường, ngây ngốc nhìn trần nhà.

Bất giác ngủ quên đi.

Chờ đến hôm sau, An Mộc lại quay lại, lúc vừa tới đoàn phim, người của đoàn phim rõ ràng đối với An Mộc vô cùng xa cách.

Rất nhiều người tụ tập quanh Diêu Căng.

Thậm chí lúc An Mộc đi qua Diêu Căng, còn có người cố tình lớn tiếng, “Thầy Diêu, vai diễn này mà anh phải bị ảnh hưởng bởi một người diễn viên mới có kĩ thuật diễn kém như thế sao!”

Diêu Căng tủm tỉm cười, “Không sao, dù sao có thời gian tôi cũng sẽ dành để giúp đỡ mọi người.”

“Diêu lão sư, anh thật sự là tốt quá, nếu là tôi, tôi đã sớm nói với đạo diễn thay đổi người rồi!”

Diêu Căng thở dài, “Tất cả những người đóng phim điện ảnh mới đầu đều không dễ dàng gì.”

Những nhân viên công tác tại đó tức khắc không vừa mắt với An Mộc.

Chuẩn bị quay, An Mộc và Diêu căng đứng tại hiện trường.

Lại một cảnh quay gần giống hôm qua.

Đạo diễn không kêu gọi trước, An Mộc nắm chặt tay, đề phòng nhìn Diêu Căng.

Diêu Căng cười tủm tỉm, “Đường Hạ, đừng vội, cô đã hôn tôi một lần rồi mà?”

An Mộc cười lạnh, “Diêu lão sư, giúp tôi gửi lời hỏi thăm đến Lưu lão sư nhé.”

Diêu Căng sửng sốt, tiếp đó lại phản ứng lại, “Cô nói gì? Tôi không hiểu.”

“Cuộc điện thoại trong phòng của anh ngày hôm qua, tôi đã nghe được.”

Diêu Căng không chịu nổi nữa, cũng sửa lại thái độ bỡn cợt kia, nhấp môi, “Nếu cô đã biết, thì hãy chủ động rời khỏi đi, đừng để tôi phải ra tay.”

An Mộc cắn răng, “Tôi sẽ không rời khỏi.”

Diêu Căng nhìn bộ dạng đó của cô bật cười, “Không lui ra sao? Vậy hãy ở lại ăn bã đậu của tôi.!”

An Mộc phẫn nộ nhìn Diêu Căng.

Từ phía xa Thạch Tiếu Phong nhìn hai người qua mà ảnh, thở dài, xem ra, An Mộc vẫn chưa có thái độ hợp tác!

“Âm thanh sẵn sàng!”

“Máy quay sẵn sàng!”

Thư kí trường quay đi đến hiện trường, liền phải thay đổi thời điểm.

An Mộc đột nhiên giảo hoạt cười, “Diêu lão sư, anh phải cẩn thận!”

Nói ra những lời này, thái độ trong mắt An Mộc đã hoàn toàn thay đổi!

Ngôn lão sư đã nói, chờ đến khi phát hoa, hãy nghĩ rằng không việc gì phải chịu đựng cơn giận không đâu như thế này, diễn viên nữ không tức giận, sẽ luôn là bản thân chịu thiệt.

Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, nhưng cô nhất định không phải quân tử.

Ai làm cô không chịu được, cô liền phải làm cho người đó thống khổ.

Diêu Căng, ngày khổ của anh tới rồi!

Những lời này của An Mộc vừa thốt ra cùng với tiếng của đạo diễn Thạch Tiếu Phong hô to:”Action!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi