ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Tuna

Bạch Ngọc Khiết tiến lên một bước, cầm lấy ly rượu Whiskey:

“ Đường Hạ, uống rựu vang đỏ thì làm sao mà thể hiện được tấm lòng a, mời rượu hai vị tổng giám đổng đây cũng không thể giở trò bịp bợm được.”

Nói xong cô ta liền cầm ly whiskey dốc vào ly rượu vang đỏ đang còn một nữa của An Mộc!

Ánh mắt của Bạch Ngọc Khiết tràn đầy toan tính.

Chuốc say, đến lúc đó không phải là sẽ có trò hề để xem sao? Tâm tư nhỏ bé này của Bạch Ngọc Khiết làm sao qua được mắt An Mộc?

Nhưng Lý tổng và Vương tổng đều đang nhìn chằm chằm vào cô, ly này không muốn uống cũng phải uống!

Cô rầu rĩ mím môi:

“ Lý tổng, người ta trước giờ đều không có uống qua rượu mạnh, lần đầu tiên này của người ta chính là cho ngài đó nha~”

Bạch Ngọc Khiết:..........Không ngờ tới, con nhỏ này lại lẵng lơ như vậy, so với mình còn lẵng lơ hơn!

Giọng của An Mộc nũng nịu làm cho cả người Lý tổng đều mềm nhũn ra, lập tức nói:

“ Được, được!, Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em, ha ha!”

An Mộc thẹn thùng cười, ngửa đầu liền uống một hơi cạn ly!

Uống xong, dường như không chịu nổi mùi nồng của rượu, cô liền ho sặc sụa.

Cô một tay che ngực, một bên lại lấy tay che miệng, nhân cơ hội, liền đem rựu nhả vào tay.

Mấy người đứng đó nhìn cô ho đến đỏ bừng mặt, cặp mắt càng sinh động lóng lánh, đẹp đến nổi không gì so sánh được, không một ai chú ý đến hành vi mờ ám của cô.

Mới vừa uống xong một ly, Bạch Ngọc Khiết lại đưa qua:

“ Đường Hạ, làm người cũng không thể quá bất công, ly vừa rồi là cô kính Lý tổng, còn Vương tổng cô quăng đi nơi nào rồi a?”

Nói xong lại tiếp tục đưa ly rượu qua.

Ai đưa qua An Mộc cũng không cự tuyệt, đều uống cạn,

Ý cười trên gương mặt Bạch Ngọc Khiết ngày càng rõ, dường như muốn đem hết bình whiskey này cho An Mộc uống mới chịu bỏ qua.

Uống hết một lần rượu An Mộc bây giờ đến đi cũng không xong.

Tươi cười trên mặt có chút ngây ngô, tròng mắt bắt đầu quay mòng mòng:

“ A! Tại sao lại có đến hai Lý tổng a?”

Lý tổng cười ha ha, đưa móng heo của ông ta hướng đến bên người An Mộc.

Nhưng ngay vào lúc này, sắc mặt An Mộc lại đột nhiên trắng bệt, hai tay gắt gao che ngực:

“ Ụa~”

Tuy rằng không nôn ra cái gì nhưng cũng đã ngăn được hành động ăn đậu hủ của ông ta.

An Mộc run rẩy đứng lên:

“ Lý tổng, ngài chờ tôi một lát, tôi, tôi đi vào nhà vệ sinh một cút, chờ tôi xong sẽ ra ngay!”

An Mộc nhìn về phía Bạch Ngọc Khiết:

“ Bạch Ngọc Khiết, đỡ tôi, đỡ tôi một chút!”

Nói xong cô liền dựa lên người Bạch Ngọc Khiết.

Bạch Ngọc Khiết đứng không xong, lại không thể đẩy An Mộc ra, nghe thấy mùi rượu trên người cô liền ghét bỏ nhíu mày.

Lý tổng phất tay:

“ Mau đi đi!”

Bạch Ngọc Khiết tuy rằng không muốn hầu hạ An Mộc, nhưng cô ta cảm thấy có thể nhân cơ hội này chụp một vài khoảnh khắc hiếm có của An Mộc cũng không tệ!

Đế Hào quản lý rất nghiêm khắc nên chắc chắn băng ghi hình ở đây cô sẽ không thể lấy được, nên Bạch Ngọc Khiết hưng phấn gật đầu, đỡ An Mộc ra ngoài.

Bên trong phòng, Vương tổng dò hỏi:

“ Ngài không sợ các cô ấy bỏ chạy sao?”

Lý tổng chỉ chỉ túi xách cùng quần áo của An Mộc vẫn còn nằm trên ghế sô pha:

“ Đồ còn ở đây thì chạy thế nào được!”

Nói xong ông ta luền nhìn về phía túi xách cười dâm đãng:

“ Để xem, bên trong có gì nào?”

Kết quả, vừa mở ra sắc mặt của Lý tổng liền thay đổi:

“ Bị lừa rồi!”

_____*______

An Mộc dựa vào người Bạch Ngọc Khiết, cố tình đi xiêu xiêu vẹo vẹo.

Hai người tiến vào phòng vệ sinh, Bạch Ngọc Khiết cười nói:

“ Đường Hạ, ta dẫn ngươi vào trong nha, một mình ngươi đi không nổi đâu.”

An Mộc không mở miệng, vội vã vọt vào trong.

Bạch Ngọc Khiết nghe thấy tiếng nôn mửa bên trong liền thấy ghê tởm nhưng cũng phải vào, sau đó liền khóa trái cửa lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi