ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Quỷ Quỷ

An Mộc nghe vậy, cố ra vẻ kinh ngạc, “Các người có thể tìm được ảnh đại học của tôi cơ à?”

Phóng viên mỉm cười.

Đám phóng viên này đều đã nhận tiền của Hoa Nghị, sẽ khách khí với An Mộc một chút, nhưng cũng chỉ là thái độ bên ngoài, còn câu hỏi vẫn sắc bén như vậy.

An Mộc liền cười, “Vậy các người có tìm thấy ảnh hồi nhỏ của tôi không?”

Đám phóng viên sửng sốt.

An Mộc gật đầu với Ngôn Phi Thần.

Ngôn Phi Thần chiếu một tấm ảnh lên máy chiếu.

Đó là khi An Mộc 8 tuổi, mặc váy công chúa, vương miện kim cương, dù còn nhỏ tuổi nhưng vô cùng xinh đẹp, mặt mày đặc biệt tinh xảo, dù có hơi mập nhưng cũng không khác biệt với dung nhan bây giờ là mấy.

Các phóng viên bắt đầu xôn xao.

Tấm ảnh này quả thực quá đáng yêu có được không!

*

Biệt thự nhà họ Phong, Đặng Hi Thần đang đắp mặt nạ ngồi trước máy tính, nhìn thấy tấm ảnh này liền ngoắc Phong Hầu đang ở đằng sau, “Mau mau tới xem! Nhìn Tiểu Mộc Mộc ngày bé này, ôi chao, thật là làm người ta muốn ôm muốn cắn! Quá đáng yêu, quá xinh đẹp rồi!”

Phong Hầu ừ một tiếng.

Đặng Hi Thần tiếp tục nói, “Đáng tiếc, giờ Tiểu Mộc Mộc đã lớn rồi!”

Phong Hầu nhìn bộ dáng luyến tiếc của bà, lập tức nói, “Vậy thì để con bé sinh đứa nhỏ cho em ôm ấp đi!”

Đặng Hi Thần lập tức sáng mắt lên, nhưng chợt nghĩ ra điều gì, “Nhưng lỡ sinh ra một đứa rắm thối như thằng con trai mình thì làm sao bây giờ?”

Phong Hầu vẻ mặt vô cùng khí phách, “Thì cứ tiếp tục sinh, sinh hẳn 18 đứa đến khi nào được đứa nhỏ ưng ý thì thôi!”

Đặng Hi Thần:….”Anh nghĩ Tiểu Mộc Mộc là heo mẹ hay sao, sinh 18 tám đứa cái gì chứ…

*

Họp báo.

An Mộc chỉ vào ảnh chụp, “Có thể kiểm tra, không hề có dấu vết photoshop a..”

Nói xong, lại nhìn về phía phóng viên, khẽ cười, “Ai hồi trẻ không có thời điểm nổi loạn chứ, hồi đại học tôi cảm thấy kiểu trang điểm tối da là rất đẹp, cho nên….ừm…chỉ có thể nói, ánh mắt tôi hồi đấy thực sự quá kém cỏi rồi.”

Nói xong, cô liền gật đầu với Ngôn Phi Thần.

Ngôn Phi Thần chiếu lên tấm ảnh vô cùng thê thảm thời đại học của An Mộc, chỉnh sáng làn da, màu đen biến mất, cả gương mặt bừng sáng, từ khóe miệng đến ánh mắt, chính là bộ dáng hiện tại của An Mộc.

*

Hoa Nghị.

Sắc mặt Mạnh Manh trở nên rất khó coi

Đám nhân viên xung quanh nhìn cô cười nhạo, “Mạnh Manh, có đúng cô là bạn học của Đường Hạ không vậy? Cô ta lớn lên thế nào cô cũng không biết?”

Mạnh Manh vẫn nhếch môi cười lạnh, “Xinh đẹp thì sao? Xinh đẹp thì có thể phá hoại gia đình nhà người ta à?”

*

Mạc Viện Kiều hưng phấn siết chặt nắm tay, loại phản kích tuyệt vời này thật đã vô cùng!

Cô ưỡn ngực thẳng lưng, nhìn thoáng quá đám người xung quanh.

Vẫn có người lên tiếng, “Cứ cho là không phẫu thuật đi, cũng không thể phá hoại gia đình người ta!”

Người này vừa dứt lời, trên màn hình lập tức hiện lên, có phóng viên ra một câu hỏi sắc bén, “Vậy Đường Hạ, sao cô lớn lên lại giống Hạ Tâm Băng như vậy?”

An Mộc khẽ nhếch môi.

Mạc Viện Kiều nhìn vẻ mặt của cô, khẳng định đòn phản kích tiếp theo cũng sẽ rất thuyết phục, cảm thấy từng tế bào trong cơ thể đều bắt đầu kích động.

Đúng lúc này, một chiếc xe màu đen có rèm che đột nhiên đi tới, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Mọi người nhìn chăm chú, liền thấy một người phụ nữ tao nhã xuống xe.

Khoảnh khắc nhìn thầy bà, đám fan xung quanh toàn bộ phấn khích.

“Aaaaaa, Hạ Tâm Băng! Nữ thần đến rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi