ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Tuna

Phong Hầu tức khắc nóng nảy:

“Bà xã, sao em lại càn quấy như vậy!”

Đặng Hi Thần chống nạnh lên:

“Tôi càng quấy thì sao? Hạ Tâm Băng không càn quấy, ông đi mà tìm cô ta?”

Phong Hầu:……

Nghe hai người đối thoại, An Mộc đang chân thành xin lỗi, lập tức run run khóe miệng: Uy uy! Uy nghiêm của hai vị đi đâu hết rồi?

May mắn Phong Hầu phản ứng rất nhanh, ho khan một tiếng:

“Bà xã, chúng ta đang nói chuyện của An Mộc mà.”

Đặng Hi Thần nghe nói như thế, cũng phản ứng lại, tức khắc nhìn về phía An Mộc, hừ lạnh một tiếng, ngoảnh đầu đi, thái độ đúng rất kiêu căng!

An Mộc tiếp tục rũ đầu:

“Bác gái, con biết bây giờ giải thích như thế nào cũng vô dụng, là con lừa mọi người, là lỗi của con.”

Phong Hầu hừ lạnh một tiếng:

“Nếu như sớm biết thân phận của cô, thế nào tôi cũng không cho cô vào cửa!”

Lời này vừa nói ra, trong lòng An Mộc tức khắc lạnh lẽo.

Đặng Hi Thần hừ lạnh:

“Bây giờ cũng không tính là đã vào cửa, may mắn là còn chưa có đi công chứng trong nước đâu!”

Phong Hầu gật đầu:

“Đúng vậy!”

Nói xong, hai người nhất trí nhìn về phía Phong Kiêu:

“Không được kết hôn với nó!”

An Mộc cũng trộm nhìn về phía Phong Kiêu, liền thấy bộ dạng không thay đổi của đối phương, giống như mâu thuẫn trước mặt đều không tồn tại.

An Mộc đau đến tận tâm can.

Người này!

Ngày thường không phải khí phách lắm sao, sao bây giờ một câu cũng không thèm nói giúp mình?

Chẳng lẽ nói, đề cập đến cha mẹ và vợ, đàn ông đều là thiên vị cha mẹ?

Giờ phút này, bị Phong Hầu và Đặng Hi Thần vây buộc, Phong Kiêu vẫn luôn không mở miệng, chỉ có thể tỏ thái độ.

Anh liếc An Mộc một cái, trong đôi mắt hẹp dài, mang theo ánh sáng tính kế:

“Được, không kết hôn.”

Tim An Mộc, lập tức lạnh lẽo!

Cô không thể tưởng tượng mở to hai mắt nhìn: Gia hỏa này nói cái gì?!!

Đặng Hi Thần lập tức ngồi ngay ngắn, không thể tưởng tượng nhìn về phía Phong Kiêu:

“Con nói cái gì?!”

Phong Kiêu thở dài:

“Mẹ chồng nàng dâu không hợp, đây chính là vấn đề lớn, mẹ, từ nhỏ mẹ đã dạy con, không được làm mẹ thất vọng, không phải sao? Cho nên, mẹ nói không kết hôn, liền không kết hôn.”

Nói xong còn nhìn về phía An Mộc:

“Nhưng hôn thú ở nước ngoài, chúng con sẽ không bỏ.”

Nghĩ tới cái gì đó, tiếp tục bổ sung:

“À, đúng rồi, hôn thú ở nước ngoài, không chịu bảo hộ của luật pháp ở trong nước, cho nên chúng ta ly hôn, cái gì em cũng đừng nghĩ lấy từ anh, là do em lừa gạt trước, nên anh cũng sẽ không có bồi thường tổn thất tinh thần gì cho em hết.”

Sau đó nhìn về phía Đặng Hi Thần:

“Mẹ, con nói thế nào?”

Đặng Hi Thần mang vẻ mặt như bị táo bón, nhìn nhìn An Mộc, lại nhìn nhìn Phong Kiêu, hừ lạnh một tiếng, lại nói một câu:

“Đàn ông đều không phải thứ tốt!”

Phong Kiêu buông tay:

“Mẹ, tuy rằng vợ quan trọng, nhưng làm sao quan trọng bằng mẹ được?”

Lại nhìn về phía An Mộc:

“Được rồi,em đi dọn đồ đi, hôm nay phải rời khỏi đây.”

An Mộc nhìn Phong Kiêu, thấy vẻ mặt anh nghiêm túc liền cúi thấp đầu xuống:

“Được, em dọn.”

Nói xong, liền đi lên lầu.

“Ê!”

Đặng Hi Thần kêu cô:

“Cũng không cần phải đi sớm như vậy, nhà của chúng tôi đều là người trong sạch, trễ thế này rồi mà còn đuổi cô ấy đi, thì cô ấy sẽ ở đâu a?”

An Mộc trộm cười trong lòng.

Phong Kiêu lập tức nghiêm trang:

“Vậy cũng không được, mẹ, không phải mẹ chán ghét Hạ Tâm Băng sao? Nhà chúng ta làm việc phải quyết đoán. Nói gì đi nữa, không phải cô ấy còn có Hạ Tâm Băng sao? Cùng lắm để cô ấy đi tìm bọn họ đi.”

An Mộc tức khắc gật đầu:

“Bác gái, bác không cần lo lắng, con, con không có nhà để về, liền đi tìm bọn họ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi