ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Nhưng nhìn thần sắc đầy trông mong kia của Diệp Đồng Đồng, Vệ Uy chỉ có thể giơ tay đầu hàng. Lại quay đầu nhìn tình huống giữa sân, An Mộc muốn diễn xong cảnh này, e là phải mất một đoạn thời gian nữa, vì thế liền nhanh chóng chạy đến phòng thiết bị gần đó.

Phòng thiết bị, có rất nhiều hoa quả, tất cả mọi người đều có thể uống nước trái cây ở đây. Chỉ có một mình Diệp Đồng Đồng, ở trong ánh mắt thương hại của mọi người, uống nước rau cần giảm béo.

Vệ Uy lấy một ly nước rau cần lớn,sau đó nhìn đến ngăn bên cạnh, lại vì An Mộc lấy một ly nước trái cây lớn. Lúc này mới bưng ra ngoài.

----o0o----

Phân cảnh diễn của An Mộc cũng quay xong rồi.

Cô mệt cơ hồ muốn xụi lơ trên ghế, toàn bộ cơ thể đều mềm mại, căn bản không nhấc ra được chút sức lực nào.

Âu Dương Sát Sát ở bên cạnh cô, ghét bỏ bĩu môi, “Chỉ vận động như vậy đã mệt đến nhường này, cô cũng thật là quá yếu”

An Mộc:...

An Mộc ngay cả sức để cãi nhau cũng không có!

Đạo diễn ở bên cạnh xem những cảnh vừa quay được, vừa nhìn vừa cười. Kỹ thuật diễn của An Mộc quá tốt, biểu tình đúng chỗ, ôm banh chạy đúng chỗ, đây tuyệt đối là một diễn viên chuyên nghiệp hiếm có!

Phân cảnh này vừa quay xong, tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra. Quay xong cảnh huấn luyện trên hoang đảo, trong toàn bộ kịch bản, cũng không còn cảnh nào phải vất vả như vậy nưa.

Đạo diễn nhìn thoáng qua An Mộc mệt muốn chết, rốt cuộc rộng lượng mở miêng, “Đường Hạ, nghỉ ngơi hai ngày đi, tôi đưa phân cảnh diễn của những người khác lên trước. Tất cả mọi người có ý kiến gì không?”

“Không ý kiến!” Mọi người đều nhất trí mở miệng.

Nữ chính nếu cứ như vậy tiếp tục quay, thật sự sẽ chết người đó!

An Mộc cũng cảm thấy nhẹ nhàng thở ra, cười cười xin lỗi mọi người. Sau đó A Băng liền đi tới, nang cô lên, tính dìu cô về khách sạn.

Vệ Uy cầm di động trong tay, dừng một chút. Hiện tại An tiểu thư mệt như vậy, bên người khẳng định không tách khỏi người khác. Bằng không đợi lát nữa trở về khách sạn rồi hẵng gọi.

Dù sao khách sạn cách đoàn làm phim rất gần.

Mọi người kết thúc công việc, một đám người mênh mông đi ra ngoài. Đi chưa tới hai bước, đối diện đột nhiên đi tới một đám người.

Mọi người nhìn thấy, không hẹn mà cùng dừng bước chân. Tất cả mọi người, đều nhìn về phía An Mộc.

Thì ra [Chuyện Cũ Của Năm Người] cũng quay ở Hoàng Điếm. Hai đoàn làm phim này vô tình đụng nhau.

Hạ Thiên đi ở phía trước một thân trang điểm xinh đẹp lại thoải mái, nhìn qua minh diễm chiếu người.

So với Hạ Thiên, bộ dáng mất nước mất sức kia của An Mộc, thật sự khiến người khác không dám khen tặng.

Người của đoàn làm phim, đều nhất trí bước lên hai bước, ý đồ che An Mộc lại, ngăn khuất tầm mắt của Hạ Thiên.

An Mộc dựa cả người vào A Băng, thấy Hạ Thiên, hơi hơi nheo đôi mắt lại.

Sau đó toàn thể nhân viên đoàn phim coi thường đối phương, mọi người đều hướng về phía khách sạn. Đáng tiếc, có vài người không có ánh mắt.

“Chị!” Hạ Thiên kêu một tiếng, cười hì hì bước lên, “Sao chị lại mệt thành như vậy?”

Nói xong, liền cầm điện thoại ra, nhắm ngay An Mộc tính chụp ảnh, “Em cần phải đưa bộ dáng này của chị lên Weibo, để mọi người xem thấy chị có bao nhiêu chuyên nghiệp”

An Mộc vừa nghe, lập tức giận đến mức không chịu được.

Thần tượng minh tinh đều có quy tắc của riêng mình, cho dù có giỡn chơi, cũng tuyệt đối không được chụp ảnh xấu, mà là ảnh đáng yêu.

Nhưng hiện tại, bộ dạng chật vật bất kham này của mình, toàn thân đều dính bùn còn chưa tính, vấn đề là cánh tay và chân đều đang run lên!

Cái gì mà người đẹp ở trong tình huống nào cũng đều đẹp đố, tuyệt đối là giả!

An Mộc nhướng mày, nghiêng đầu, A Băng đã ngăn trước mặt An Mộc.

Tách!

Đối diện Hạ Thiên cũng chụp được một bức ảnh, nhưng cái góc độ kia, có lẽ cũng không chụp được cái gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi