ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Nói tới đây, thở dài, “Phong gia chúng tôi là công dân tốt tuân thủ luật pháp, cho nên tôi vẫn là nên phụ trách cô ấy”

Mọi người:..!!!

An Mộc vươn chân, còn chưa kịp đá, Triệu Việt Thâm đột nhiên ngẩng đầu lên, “Đúng! Phải phụ trách!”

Sợ tới mức chân An Mộc vẫn cứ giơ lên, sau đó nhìn thấy Triệu Việt thâm ‘rầm’ một tiếng, lại nằm bò trên bàn.

An Mộc:...!

Đợt thứ năm, miệng chai nhắm ngay An Mộc.

An Mộc hoảng sợ, đối diện đã có người dò hỏi, “Đường Hạ, lời nói thật lòng hay mạo hiểm?”

An Mộc nhìn nhìn đoàn người chung quanh.

Hơn một tháng làm việc chung, thật ra mọi người phối hợp nhau đã rất hoàn hảo. Mỗi một lần Hạ Thiên tìm tới, nhóm người này đều bảo hộ mình chặt chẽ, thật sự là rất chiếu cố cô, cho nên An Mộc không muốn lừa gạt bọn họ.

Lời nói thật lòng, câu hỏi không ngoài những câu hỏi có bạn trai chưa hay đại loại vậy.

An Mộc tự hỏi một chút, “Tôi vẫn là nên chọn mạo hiểm đi!”

Người kia còn chưa mở miệng, Lương Vi Ái đã vẻ mặt âm hiểm ngồi dậy, cười hắc hắc nhìn cô, “Cô cũng đừng hối hận!”

Lời này vừa ra, An Mộc liền hối hận.

Qủa nhiên, giây tiếp theo Lương Vi Ái liền nói, “Cô chọn một bạn nam, hôn môi với đối phương một phút đồng hồ!”

Một, phút! Mẹ, ơi!!! Lời này của Lương Vi Ái vừa ra, An Mộc liền cảm thấy đại não của mình đều ngây ngốc!

Lương Vi Ái này!

Lương Vi Ái nghiêm trang, “Đường Hạ, kỹ thuật diễn của cô thập phần chuyên nghiệp, nhưng có một số việc lại không mở ra được. Lúc đóng phim đều không nhận cảnh hôn, cảnh giường chiếu, như vậy về sau con đường của cô sẽ rất hẹp. Cô cứ coi như đang đóng phim thôi, đừng sợ”

Cô cúi đầu, tính vỗ vỗ nam chính Triệu Việt Thâm. Lại phát hiện đối phương say như chết, đành tìm ra một cộng sự của mình, một nam minh tinh lớn lên rất quyến rũ, “Tới đây, luyện tập với anh ấy một chút”

An Mộc lập tức khẩn trương đến mức mắt trợn tròn.

Hôn- môi... với đối phương!!!

Còn ở trước mặt Phong Kiêu?

Đây, cục diện này làm sao để phá đây?!

Cô nuốt một ngụm nước miếng, nhìn về phía chai bia trên bàn.

Dường như biết được cô đang nghĩ gì, Lương Vi Ái lập tức nhăn mày, “Cô đừng nghĩ đến chuyện uống rượu, miệng vết thương của cô không thể tiếp xúc cồn”

Nhưng là để cô hôn môi cùng người khác, còn không bằng để cô uống bia!

An Mộc quyết định!

“Đừng sợ đừng sợ, kỹ thuật hôn của Tiểu Duệ không tồi, để anh ấy tới dạy cô” Lương Vi Ái thật đúng là không có tâm tư khác, cô là một người rất thuần túy, cũng đặc biệt trung thành với đóng phim.

Lương Vi Ái so với An Mộc lớn hơn năm tuổi, năm nay đã hai mươi lăm, bước vào giới nghệ sĩ, cũng có bảy, tám năm. Đối với hậu bối Đường Hạ này, một chút cũng không ghen ghét, thậm chí còn chỉ ra chỗ chưa đạt trong diễn xuất của đối phương.

Quan hệ của hai người tương đối tốt, An Mộc cũng gọi đối phương chị Tiểu Ái.

Chuyện diễn cảnh hôn này, chính là nhất hồi sinh, nhị hồi thục(*).

(*) Nhất hồi sinh, nhị hồi thục: một lần thì lạ, hai lần thì quen.

Lương Vi Ái cho rằng An Mộc không diễn cảnh hôn, là bởi vì ngại ngùng, cho nên lúc này mới nghĩ ra biện pháp này.

Nhưng là...!

An Mộc thật khóc không ra nước mắt, chỉ sợ, cô phải cô phụ ý tốt của Lương Vi Ái.

An Mộc thở dài, mắt thấy Tiểu Duệ đã bước về phía mình, thở dài. Cuối cùng vẫn là vươn tay, định lấy ly bia trên bàn.

Cho dù là bia, ba ly cũng là ba cân đấy!

Trong lòng An Mộc không ngừng bi ai cho mình, hy vọng vết thương trên cánh tay cùng đùi, sẽ không bởi vì cồn mà chịu ảnh hưởng gì!

Ngay lúc cô như đang lên chiến trường, ngón tay đụng vào ly bia, lại đột nhiên, một bàn tay to mạnh mẽ duỗi đến.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi