ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh. 

“Cho nên em mới kiên trì, muốn lấy được ảnh hậu mới công bố quan hệ của chúng ta?” Phong Kiêu mở miệng.

An Mộc gật đầu, “Anh quá cao lớn, em vẫn luôn cảm thây phải khiến cho bản thân phủ một tầng hào quang, mới có thể miễn cưỡng xứng với anh một chút”

Lời này vừa rơi xuống, An Mộc lại nhanh chóng mở miệng, “Em biết, mặc dù anh cầm được ảnh hậu, nhưng chúng ta vẫn là người trên trời kẻ dưới đất. Nhưng là anh vẫn sẽ tiếp tục nỗ lực, em nghĩ phải có một ngày, có thể sóng vai đi bên cạnh anh”

Phong Kiêu nhìn An Mộc như vậy, nhìn thấy kiên quyết trong mắt cô, lại có chuuts không biết nên nói gì.

Những người phụ nữ nũng nịu chỉ biết trốn tránh phía sau đàn ông, anh thật ra không thích. Giống như lúc trước thưởng thức An Mộc, còn không phải bởi vì sự mạnh mẽ, dẻo dai từ trong xương cốt của cô sao?

“Phong Kiêu, thế giới của anh quá phức tạp, em vẫn luôn muốn hiểu biết, nhưng làm thế nào cũng không hiểu biết được. Nhưng là lúc này đây, không phải chính là một cơ hội sao? Để em dùng những thứ mình am hiểu, trợ giúp anh. Chuyenj này đối với em mà nói, tuy rằng nguy hiểm, nhưng lại là chuyện rất hưng phấn, rất vui vẻ”

Hai cụm từ rất hưng phấn, rấ vui vẻ vừa ra, ánh mắt Phong Kiêu đột nhiên xảy ra biến hóa.

Trước kia vẫn luôn cảm thấy bản thân thích An Mộc, hơn cả cô thích mình.

Bởi vì anh vì An Mộc, thật là cái gì cũng đều có thể buông. Nhưng giờ khắc này, anh mới phát hiện, tình yêu của vật nhỏ này đối với mình, thật ra cũng không thua kém gì bản thân.

Chỉ là tình yêu của cô quá mức cẩn thận. Giống như hiện tại, làm một chút chuyện vì mình, liền có thể vui vẻ như vậy, lại hồn nhiên không thèm nghĩ đến chuyện này nguy hiểm nhường nào.

Nhưng là...

Có thể làm cho cô vẫn luôn vui vẻ, không phải chính là điều bản thân muốn sao? 

Nếu như vậy... 

Phong Kiêu ngẩng đầu, con ngươi là một mảnh kiên định, “Được”

Nếu cô muốn hỗ trợ, vậy cứ để cô hỗ trợ đi. Nhưng là! Vấn đề ưu tiên chính là, nhất định phải cam đoan an toàn của cô. Nếu cô thiếu mất một sợi lông tơ, Phong Kiêu anh cho dù liều mạng, khiến toàn bộ băng đảng Mafia bị tiêu diệt, vẫn sẽ khiến cho Nicolas phải trả đại giá!

-----o0o-----

Phong Kiêu nói cho An Mộc một ít thói quen sinh hoạt của Hứa Nặc, cuối cùng mở miệng nói, “Em sau khi hóa trang, rất giống bà ấy. Nhưng là thứ duy nhất em không thể nào bắt chước chính là giọng nói, đơn giản là vì thân thể Hứa Nặc không tốt, mấy năm nay càng không thể nói chuyện, cho nên em trầm mặc một chút cũng không sao”

An Mộc gật gật đầu.

Phong Kiêu tinh tế dặn dò An Mộc rất nhiều điều. Sau đó lại tìm một ít băng ghi hình có liên quan đến Hứa Nặc cho cô xem.

An Mộc phát hiện, Hứa Nặc là một người phụ nữ độc lập lại ưu nhã. Tính cách của bà giống đàn ông, nhưng trên một vài việc nhỏ không đáng kể, lại có sự cẩn thận cùng chú ý của phụ nữ.

An Mộc ngồi ở đó nghiền ngẫm tâm lý của Hứa Nặc, giống như nghiên cứu nhân vật và kịch bản trước lúc đóng phim vậy.

Bên kia, Phong Kiêu đã vào thư phòng.

Ánh mắt anh tàn nhẫn, lại mang theo sự tàn khốc cùng ánh sáng không thường thấy, “Triệu hồi người ở Anh quốc tới, ngày mai chúng ta phải đi đến khách sạn lớn đàm phán, để cho bọn họ vây quanh khách sạn!”

Lăng Hi gật đầu, “Vâng”

“Phái mười tay súng bắn tỉa mai phục chung quanh, một phi phát hiện không thích hợp, liền lấy mạng Nicolas”

Lăng Hi hoảng sợ, Nicolas chính là bá tước Anh quốc!

Nhưng nhìn bộ dáng của Phong Kiêu, biết bản thân nói cái gì cũng vô dụng, chỉ có thể gật đầu, “Vâng”

“Lấy áo chống đạn làm theo yêu cầu trước kia ra đây, suốt đêm sửa cho nhỏ lại”

Lăng Hi rốt cuộc nhịn không được nữa, “Lão đại, đó là quần áo của anh”

Ánh mắt Phong Kiêu đảo qua, “Ừm?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi