ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Ngạn Tịnh.

Mấy năm nay, tuy rằng những sỉ nhục đó đã phai nhạt, nhưng là hiếm khi có được cơ hội khó xử Phong Kiêu, gã đương nhiên sẽ không bỏ qua!

Hiện tại bọn họ tranh giành, là vấn đề mặt mũi, không phải vấn đề tiền bạc!

Nhưng hiện tại, ngay cả một người phụ nữ như Hứa Nặc cũng đều hào phóng như vậy, Nicolas vẫn muốn cái giá kia, thật đúng là rất quá đáng.

Đặc biệt là tấm chi phiếu vẫn còn trên bàn kia.

‘Bộp’ một tiếng, đánh lên mặt bàn, lại giống như đánh lên mặt gã vậy!

Nicolas hít sâu một hơi, lại hít sâu một hơi.

Nhìn xem Hứa Nặc, bà rõ ràng không cao hứng.

Đây chính là đắc tội 3K cùng tổ chức ngầm Luis nước F!

Nicolas nuốt một ngụm nước miếng, chỉ là trong nháy mắt, liền có quyết định, lập tức cười ha ha đứng lên, “Phong, Hứa tiên sinh, tôi chỉ là đùa một chút mà thôi”

Sắc mặt An Mộc lạnh như băng, nhìn gã.

Nicolas nhanh chóng mở miệng, “Tôi thật sự chỉ là đùa một chút, Hứa tiến inh tự mình đến, tôi sao có thể không cho bà mặt mũi?”

An Mộc cười lạnh một tiếng, rũ con ngươi xuống.

Nicolas nuốt một ngụm nước miếng, “Hứa tiên sinh, bà cảm thấy giá gốc như thế nào?”

An Mộc không mở miệng, chỉ là nhàn nhạt liếc mắt nhìn trợ lý ở phía sau một cái.

Tiểu trợ lý liếc mắt nhìn Nicolas một cái, “Hứa tiên sinh chúng tôi không có dị nghị. Đây là ân tình ngài thiếu Hứa tiên sinh, nói cách khác, mạng của ngài trị giá một ngàn vạn Đô la”

Nicolas:...!!!

Bản thân đã dựa theo giá gốc, thế nhưng vẫn còn rối rắm mạng của mình trị giá bao nhiêu tiền!

Nicolas quả thực không còn lời nào để nói.

Đúng lúc này, An Mộc đột nhiên ngẩng đầu lên. Cô cường thế gật gật đầu với Phong Kiêu, sau đó nhìn về phía tiểu trợ lý.

Trợ lý nghi hoặc, mở miệng, “Bá tước Nicolas, thật ngại quá, Hứa tiên sinh chúng tôi thân thể không tốt, phải đi trước”

Nói xong câu đó, liền đẩy xe đẩy của An Mộc, đi về phía cửa. 

Nicolas ngây ngẩn cả người!

Đây là loại tình huống gì thế này?

Tốt xấu hai người cũng là người quen, sao ngay cả bữa cơm cũng không cùng ăn?

Hay là nói... Hứa Nặc tức giận?

Con ngươi sâu thẳm màu lam của Nicolas, hiện lên sự khó hiểu.

Thật ra!

Gã đã suy nghĩ nhiều.

Ý của An Mộc chỉ là, bà đây lúc này không cao hứng, cho nên muốn nhanh chóng rời khỏi chiến trường mà thôi.

Chuyện tình đã nói ổn thỏa, cô còn ngây ngốc ở chỗ này chờ người nhận ra sao!

Hơn nữa cơ hội rời đi này cũng thật là khéo.

Lúc cô đi qua Phong Kiêu, chậm rãi ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh một cái, trong ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt cùng thả lỏng.

Ngay cả Lăng Hi cùng Phong Kiêu, đều đồng loạt nhẹ nhàng thở ra.

Mắt thấy cửa đã ở trước mặt, nhưng vào lúc này, Nicolas ở phía sau đột nhiên mở miệng!

Gã gấp gáp đi tới hai người, lúc đi đến bên cạnh Hứa Nặc, trên mặt treo nụ cười, dùng tiếng Anh mở miệng, “Hứa tiên sinh, bà phải đi rồi sao?”

Hứa Nặc ngước mắt, mân khẩn môi.

Nicolas tiếp theo cười haha, “Hứa tiên sinh một lần tới quả thực không dễ dàng. Vì tỏ vẻ tôn kính với bà, hay là, bà đến bệnh viện của chúng tôi xem xét bệnh tình một chút?”

Trái tim An Mộc nhảy lên.

Nicolas tiếp tục mở miệng, “Bệnh viện của chúng tôi gần đây mời tới một bác sĩ chuyên trị liệu chân, cực kỳ lợi hại, có lẽ ông ta có thể giảm bớt được cơn đau đớn của Hứa tiên sinh không chừng?”

Vẻ mặt chờ mong kia của Nicolas, chính là rất thật lòng!

An Mộc có chút đau đầu.

Gia hỏa này, là thấy mình không cao hứng, cho nên mới tới lấy lòng cô?

Nhưng là!!!

Cô căn bản không có bị tật ở chân nha.

Hơn nữa, bị bác sĩ nhìn thấy, bản thân chẳng phải sẽ bị lật tẩy sao?

Nhưng là, nếu từ chối...

Mấy năm nay Hứa Nặc không ngừng triệu tập chuyên gia trị liệu chân, cho nên trước mắt có một người, bà sao có thể từ bỏ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi