ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Editor: Thủy Tiên

Cho nên mới nói, có những người có ý nghĩ rất kỳ quái, Hạ Thiên hoàn toàn quên rằng, lúc đó là cô ta muốn cướp vai của người khác nhưng mà không cướp được, bây giờ lại thành An Mộc cướp vai của cô ta?

Tối hôm nay, có người vui, có người buồn.

Giống như một vòng tròn vậy, người phất lên, người rơi xuống, mỗi ngày đều có rất nhiều.

Tiệc tối kết thúc, mọi người ai về nhà nấy.

An Mộc vì bị mọi người nịnh nọt, nên uống nhiều vài chén, lúc bữa tiệc kết thúc, vẻ mặt đã cười không kìm lại được.

Đợi đến khi người cuối cùng được tiễn về, An Mộc với Diệp Đồng Đồng mới đưa nốt đạo diễn về.

Sau đó đoàn người đi đến bãi đỗ xe.

An Mộc rất vui, cười liên tục, ôm lấy Diệp Đồng Đồng, nói liên tục.

Diệp Đồng Đồng than thở, "Mộc Mộc, cậu đúng là lợi hại thật, có thể khiến cho thầy Tôn khen cậu"

An Mộc cười, "ừ, ừ"

A Băng đi tới, sợ Diệp Đồng Đồng đố kỵ An Mộc, dù sao tình bạn thật sự trong giới là thứ rất khó có được, liền vội vàng nói, "Đồng Đồng, cậu thể hiện cũng rất tốt, chỉ là Đường Hạ nhận được tương đối nhiều lời bình luận, vì vậy hôm nay sức chú ý của mọi người mới dồn hết lên người cô ấy, cậu đừng hâm mộ quá"

Diệp Đồng Đồng gật đầu, "tôi đương nhiên là hâm mộ cô ấy, tôi còn ghen tỵ với cô ấy, vì sao cô ấy ăn mà không béo!"

A Băng nghe đến hâm mộ và ghen tỵ, liền hoảng sợ, đang muốn vắt hết óc xoa dịu mối quan hệ của hai người, liền nghe thấy câu phía sau của Diệp Đồng Đồng, nhất thời khóe miệng co rút.

Vì vậy, địa vị trong giới nghệ sỹ gì gì đó, đều không bằng một miếng tiramisu a~

An Mộc tiếp tục cười, "ừ, ừ"

Mấy người đi tới bãi đỗ xe, A Băng nhìn về phía Diệp Đồng Đồng, "Đồng Đồng, vậy chúng tôi về nhé"

Diệp Đồng Đồng lại nhìn An Mộc, An Mộc của ngày hôm nay, có chút không đúng nha, một sự thành công như vậy, sao lại không cùng Boss trải qua chứ? Nhưng sao An Mộc lại cần A Băng tiễn chứ? lẽ nào Boss đại nhân không ở trong phòng chờ cô ấy sao?

Diệp Đồng Đồng ho khan một tiếng, "Mộc Mộc, tối nay cậu có dự định gì không?"

An Mộc vẫn cười như cũ, "ừ, ừ"

Diệp Đồng Đồng ngây ra, "Mộc Mộc?"

An Mộc tiếp tục cười, "ừ, ừ"

Mấy người cuối cùng cũng nhận ra sự khác thường của cô, mọi người đều đồng loạt nhìn về phía cô.

Liền nhìn thấy khuôn mặt An Mộc đỏ bừng, hai mắt mơ màng, cười cười nhìn bọn họ, nhưng mà trong ánh mắt ấy đâu có tiêu cự?

Rõ ràng là cô ấy đã...

"Mộc Mộc uống say rồi!" Diệp Đồng Đồng nói ra tiếng lòng của mọi người.

Vệ Uy nghe thấy câu này, ngẩng đầu nhìn về phía Âu Dương Sát Sát, liền nhìn thấy khuôn mặt hưng phấn của cô, Vệ Uy nhất thời nhận ra, để Âu Dương Sát Sát đưa An Mộc an toàn về đến nơi của Phong Kiêu, là không thể.

Âu Dương Sát Sát này, ngày ngày chỉ mong sao nhìn thấy Phong Kiêu xấu mặt.

Vệ Uy đành phải lôi điện thoại ra, gọi điện, "Thiếu gia, An tiểu thư uống say rồi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi