ÔNG TRÙM GIẢI TRÍ BÍ MẬT CƯNG CHIỀU: CÔ VỢ NGỐC NGỌT NGÀO

Phong Kiêu nhìn người trước mặt, cô ngồi trên ghế ăn, một chân vắt lên chân kia, lúc nói chuyện thoáng một cái, đôi chân thon dài vô cùng trắng trẻo bắt mắt, mà lúc cô nói những lời này, bên môi luôn đem theo ánh cười tinh nghịch, ánh mắt tỏa sáng, mà...khiến cho người khác có chút khó rời mắt.

Đều nói người phụ nữ bị tình yêu tưới nhuần đều rất đẹp, An Mộc cũng không ngoại lệ, dưới sự tưới tắm của Phong Kiêu, đã bắt đầu giải phóng.

Nhan sắc của cô, so với hai năm trước càng thêm phần xinh đẹp, xinh đẹp không tả xiết, khiến cho Phong Kiêu nhìn, chỉ cảm thấy...muốn giấu cô cho thật kỹ.

"Có được danh ảnh hậu, coi như em đã hoàn thành được giấc mơ của mình rồi, sau này đừng đóng phim nữa." Phong Kiêu đột nhiên chuyển chủ đề, ra lệnh nói.

An Mộc nhất thời vội vã, "Đóng phim là niềm vui của em, không hẳn là mục tiêu, sao anh phải quản em chặt như thế chứ?"

"Không nghe lời?" Phong Kiêu vừa cất lời.

An Mộc đột nhiên ngừng công kích, nhưng con mắt lại đảo loạn lên, anh chính là đang nói, trước đây cũng không cho cô đóng phim, 

bây giờ còn phải ngoan ngoãn thỏa hiệp?

An Mộc cười, đáp lại một cách không hề miễn cưỡng, "Được".

Sau đó, Phong Kiêu liền cầm lấy âu phục bước ra ngoài, An Mộc vội vã đuổi theo, "Này Này, sao anh không hỏi hôm nay em định làm gì?"

"Không phải là đi Nam Kinh một chuyến sao?" Phong Kiêu mở miệng, "11 giờ xuất phát, lát nữa Âu Dương Sát Sát và A Băng sẽ đến đón em?"

An Mộc đối với việc anh biết rõ lịch trình của mình như lòng bàn tay thì rất không hài lòng, "Anh không thể giả vờ là không biết sao?"

Phong Kiêu quay đầu lại, in lên trán An Mộc một nụ hôn, lúc này mới vỗ vỗ vai cô, "Chú ý sức khỏe, mai là về rồi, anh sẽ đến trạm xe đón em."

"Không cần". An Mộc cười, "A Băng lúc nào cũng đi theo mà."

Phong Kiêu không nói nữa, gật gật đầu, lúc này mới rời đi.

Dọc đường đi, khuôn mặt Phong Kiêu có chút lạnh lẽo, đến sân thượng của FAE, liền trực tiếp nói với thư ký, "Để cho Thượng Quan Vũ đi một chuyến."

Thượng Quan Vũ lúc này vẫn còn đang bị mắc kẹt trên đường, người mà lúc bình thường đi làm không hề có khái niệm về thời gian, nhận được điện thoại của thư ký Lưu liền vội cuống lên, chạy như bay tới.

Nhưng dù có như thế, thì đợi sau khi anh ta đến được văn phòng của Phong Kiêu, sắc mặt cũng không còn tốt được như trước.

Phong Kiêu cũng không truy cứu lỗi lầm của anh ta, chỉ mở miệng nói, "Chuyện của Phong Tử Khiêm tra ra chưa?"

Thượng Quan Vũ thở dài, "Vẫn chưa."

Phong Kiều liền ngẩng đầu lên, nhìn anh ta.

Thượng Quan Vũ vội vã xua tay, "Không phải tôi tra không ra, thực ra là thế lực của đối phương quá lớn, toàn bộ chứng cứ đã được xử lý sạch sẽ, Phong Tử Khiêm sống hay chết còn chưa biết, chỉ biết, hắn ta không ra nước ngoài, hiện tại vẫn còn ở trong nước."

Phong Kiêu híp mắt lại.

Thượng Quan Vũ cảm thấy lạnh gáy, vội vã mở miệng giải thích, "Lão đại, hay là tôi trực tiếp thâm nhập vào hệ thống, khiến chị dâu cùng Phong Tử Khiêm ly hôn?"

Phong Kiêu nghe đến đây đột nhiên ngẩng đầu, "Vậy An Mộc chẳng phải là song hôn sao?"

Thượng Quan Vũ nghẹn một cái, "Vậy liền đem ghi chép kết hôn thủ tiêu."

"Không biết người sau lưng Phong Tử Khiêm là ai, chúng ta có thể thủ tiêu họ, không chừng bọn họ cũng có thể thủ tiêu chúng ta."

Thượng Quân Vũ cũng sửng sốt, "Đúng vậy, phải tìm được người đứng đằng sau mới được."

Phong Kiêu gật đầu, "Chuyện này làm nhanh lên, không được thì điều người qua đấy, tôi muốn biết kết quả sau một tuần."

Thượng Quan Vũ nhất thời cảm thấy đau đầu, một tuần!

Nhưng giờ phút này chỉ có thể nói, được.

Sau đó Thượng Quan Vũ liền quay đầu, hướng về phía cửa, phải mau đi làm việc mới được!

Làm thư ký cho lão đại, quả nhiên không thể lười biếng, Mao Thiên Đồng Hài, mau tới cứu mạng!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi