ÔNG TRÙM - MAI ĐÌNH PHONG





Cả đám người trở về biệt thự,Tổ chức ăn uống hết cả ngày hôm đó. Tối đến, Tần Mặc Uy bế hai cậu nhóc đi tắm trước, Kỉ Tình ngồi sắp quần áo, đồ đạc hai cha con mang qua vào tủ.


Đợi sau khi mọi người ăn tối xong , bốn người ngồi trong phòng ngủ lớn, Tần Dịch và Tần Ngạo nhìn Tần Mặc Uy:

Ba, tối nay cho tụi con ngủ cùng hai người nha~

Kỉ Tình bật cười nhìn hai cậu nhóc như hai con gấu koala bám vào cánh tay anh đung đưa. Tần Mặc Uy rút tay ra, choàng qua cổ hai cậu nhóc kéo vào lòng bất đắc dĩ thở dài:

Chỉ lần này thôi đấy.


Rồi sau đó tắt đèn, nằm xuống. Tiểu Bảo và Đạo bảo nằm giữa anh và cô, Tiểu bảo ôm anh, Đại bảo ôm cô, một gia đình bọn họ thật hài hoà, hạnh phúc. Hai người hôn chúc ngủ ngon các con rồi cũng nhắm mắt ngủ .

Đợi khi bên cạnh truyền ra tiếng thở đều đều Tần Mặc Uy mới mở mắt, nhìn ba người bên cạnh mình ánh mắt anh trở nên ôn nhu , mềm mại. Họ là người thân, là ba người quan trọng nhất của cuộc đời anh ,anh sẽ không để họ chịu bất cứ tổn thương nào.

Nhớ lại những gì Tô Phàm kể anh đen mặt. Tên Khốn đó, vậy mà giám nói con anh không cha, vợ anh không chồng, giỏi lắm....

Tần Mặc Uy nở nụ cười yêu mị, đôi mắt đỏ loé sáng trông như một ma cà rồng khát máu tìm thấy con mồi...


Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng, Kỉ Tình dẫn Tần Dịch đến Lam Thị trước, hẹn gặp Tần Mặc Uy ở đó.

Cô dắt Tiểu bảo nhà cô bước vào trong ánh mắt si mê của tất cả các cô gái, vì sao ư? haha Vì vẻ đẹp của Tiểu Bảo quá chói loá >.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi