ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 189

Nhưng cô còn chưa nói xong đã nghe cửa phòng tắm “cạch” một tiếng, cứ thế mở ra.

Khóa nhà vệ sinh trong nhà Tô Thư Nghi đã hư từ lâu, cho nên Cố Mặc Ngôn có thể đẩy thẳng cửa vào.

Vừa bước vào, anh đã nhìn thấy Tô Thư Nghi giơ một cánh tay lên, cánh tay còn lại vội vàng kéo khăn tắm muốn che người. Tay chân luống cuống đến nổi quên cả khóa vòi sen, vết thương trên cánh tay lập tức bị phun nước lên.

Cô gái bất cẩn này!

Nhìn thấy Tô Thư Nghi giày vò mình thành như vậy, Cố Mặc Ngôn không khỏi tức giận. Anh lập tức bước nhanh tới, vội vàng ôm Tô Thư Nghi vào lòng, sau đó tắt vòi sen.

“Tô Thư Nghi, sao em lại ngốc như vậy chứ.” Anh không nhịn được mà thấp giọng mắng, sau đó lập tức nắm lấy cánh tay Tô Thư Nghi, quan sát vết thương bên trên. Quả nhiên nhìn thấy vết thương sắp bị mưng mủ, lửa giận càng lớn hơn: “Nhà em dùng vòi sen kiểu này, sao em có thể tự tắm rửa được?”

Cố Mặc Ngôn bất mãn trách mắng, nhưng bây giờ Tô Thư Nghi lại không nghe lọt một chữ nào.

Cô chỉ cảm thấy cơ thể mình dán chặt vào người Cố Mặc Ngôn, khoảng cách duy nhất giữa hai người là chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người anh, lại còn bị nước trên người cô làm ướt đẫm, dán chặt vào cơ thể hai người nữa.

Thậm chí Tô Thư Nghi còn có thể tự trải nghiệm cơ bắp trên lồ ng ngực Cố Mặc Ngôn, còn có đường nhân ngư ở bụng, và còn cả…

Cô cảm thấy đầu mình nổ tung đến nơi rồi!

Cố Mặc Ngôn nói Tô Thư Nghi mấy câu, thấy cô hoàn toàn không nói gì, anh không khỏi cau mày, sau đó mới cúi đầu nhìn cô.

Vừa nhìn, anh đã thấy Tô Thư Nghi cuộn lại trong lòng anh, cơ thể căng cứng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng gần như có thể rỉ ra máu.

Cố Mặc Ngôn bỗng sửng sốt, vừa rồi bởi vì lo lắng cho Tô Thư Nghi nên anh cũng không để ý tới Tô Thư Nghi đang được mình ôm trong trạng thái như thế nào.

Da thịt trắng nõn hơi đỏ lên vì nhiệt độ cao trong phòng tắm, giọt nước chảy dọc xuống. Mặc dù không phải là lần đầu tiên Cố Mặc Ngôn đối diện với cơ thể của Tô Thư Nghi, nhưng không biết tại sao, mỗi lần đối diện, dường như anh đều có thể cảm nhận được lực hấp dẫn càng mạnh.

Không chỉ vậy, lần này thách thức đối với anh càng lớn hơn, bởi vì cơ thể mềm mại của Tô Thư Nghi đang dán chặt lên người anh. Cho dù anh không cúi đầu thì vẫn có thể cảm nhận được từng đường cong trên người cô.

Trong thoáng chốc, Cố Mặc Ngôn cảm giác trong cơ thể dường như có một đám lửa, càng đốt càng mãnh liệt!

Tô Thư Nghi vốn đã hoảng loạn rồi, nhưng đột nhiên cảm giác được sự thay đổi của cơ thể Cố Mặc Ngôn, cô lập tức bốc khói dữ hơn. Cô vùng vẫy theo bản năng: “Này… Cố Mặc Ngôn, anh buông em ra…”

Nhưng không ngờ, sự giãy giụa của cô trước mặt Cố Mặc Ngôn lại yếu ớt như thế, chỉ giống như gãi ngứa thôi. Nói là từ chối, chẳng bằng nói là đang khiêu chiến anh!

Cố Mặc Ngôn gần như không hề nghĩ ngợi, anh đột nhiên dùng sức, đặt Tô Thư Nghi lên vách tường trong phòng tắm.

Ngay lập tức, khoảng cách giữa hai người lại có thêm áp lực vô hình, thậm chí ngay cả sự lên xuống tại lồ ng ngực khi hít thở của người kia cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.

“Cố Mặc Ngôn, anh, anh muốn làm gì…” Tô Thư Nghi không giãy dụa được, chỉ có thể hốt hoảng giương mắt lên nhìn.

Cố Mặc Ngôn không biết rốt cuộc mình đang làm sao nữa, cho dù là câu hỏi mềm mỏng của Tô Thư Nghi thôi, nhưng vào lúc này lọt vào tai anh lại gần như đánh bại chút lý trí cuối cùng của anh!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi