ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 274

Tả Dao tưởng rằng Tô Thư Nghi bị dọa cho sặc, cười nhạo nói: “Sao thế, cô sợ rồi à?

Tôi cảnh cáo cô, nếu như cô còn tiếp cận Cố Mặc Ngôn, tôi sẽ tung scandal của hai người lên, để vợ anh ấy trừng trị cô, lột s@ch quần áo cô ngay trên đường, sau đó lại đánh cho cô ói ra máu, đến lúc đó cô cũng đừng hận tôi, là cô tự chuốc lấy cả thôi!”

Tô Thư Nghi không nhịn được cười nữa.

Hóa ra Tả Dao rất ngưỡng mộ mình.

Nhưng cô ta không biết người ngồi đối diện cô ta chính là vợ của Cố tổng đây.

Cô ta còn nói, Tô Thư Nghỉ tự mình đánh mình?

Chuyện này đúng là khôi hài. Tô Thư Nghi cảm thấy vì sao mọi chuyện trên đời này đều diễn ra một cách tình cờ vậy chứ.

Tô Thư Nghi không muốn nghe lời châm chọc và đe dọa của Tả Dao nữa, cô cảm thấy cuộc nói chuyện này chẳng có chút ý nghĩa nào đối với cô cả.

Cô đứng dậy nói: ‘Cô đã nói xong rồi thì tôi phải đi đây. Tòa soạn còn có một đống chuyện phải xử lý, cô cứ tự nhiên đi nhé.

À, tôi đã trả tiền tách cà phê kia của mình rồi.”

Tả Dao cũng không đạt được mục đích mình muốn, trong lòng vẫn cảm thấy Tô Thư Nghi là một chướng ngại.

“À quên, tôi nói thêm một câu nữa.’ Tô Thư Nghi nhìn đôi mắt căm hận của Tả Dao, nói: “Chuyện tình cảm, bất cứ ai cũng không thể miễn cưỡng được đâu.”

Tả Dao ngồi phịch xuống sofa.

Đáng chết, sao Tô Thư Nghi này dầu muốn không ăn, cứng mềm cũng không chịu thết Tô Thư Nghi chạy chậm một đường về tới †òa soạn, yên lặng quay về chỗ tiếp tục viết bản tin của cô.

Tả Dao trong bài viết, cô cũng không hề nể tình. Sự thật chính là sự thật, cô cũng nên dạy dỗ Tả Dao một chút. Nếu cô ta còn quất quýt không rõ với Cố Mặc Ngôn như thế này nữa, chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng tới con đường làm nghệ sĩ của cô ta.

Tô Thư Nghi làm như thế này là vì tốt cho Tả Dao, dù sao cũng đều là phụ nữ, ra ngoài kiếm sống cũng không dễ dàng gì.

Cô ta giày vò cô đủ điều, Tô Thư Nghi cô cũng không thể làm người bỏ đá xuống giếng được.

Một ngày bình an, cuối cùng cũng tới lúc †an làm. Người trong văn phòng hôm nay đều bận việc của mình, tan làm thì đồng loạt rời đi.

Tô Thư Nghi là người cuối cùng rời khỏi văn phòng, thấy đèn văn phòng Gố Gia Huy.

vẫn còn sáng. Cô lặng lẽ rời đi.

Cố Mặc Ngôn gửi tin nhắn nói rằng tối nay anh về nhà ăn cơm.

Tô Thư Nghỉ hỏi anh muốn ăn gì, anh lại mặt dày trả lời là muốn ăn em.

Mặt Tô Thư Nghi lại đỏ bừng, hơn nữa còn không kìm được mà nhớ tới cảnh tượng hai người cùng tắm tối qua.

Nóng lòng muốn về nhà.

Cố Mặc Ngôn đi qua một cửa hàng bán hoa và thú cưng, mua một bó hoa tươi định tặng cho Tô Thư Nghị, để cô vui vẻ một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi