ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 338

Khương Dĩ Mai lại nói: ‘Bảo Châu nhà ta hiền lành, sợ người làm chị gái như cô tự tí, cô cũng đừng nghĩ không thông nhé.”

“Cô đấy, cả đời này cũng đừng hòng trở mình, người nghèo kiếm tiền vất vả biết bao, biết đến tháng nào năm nào mấy người mới có thể trở thành người giàu sang được, mà thế thì cũng cần phải có bản lĩnh nữa. Gia Huy của chúng tôi là cậu chủ của nhà họ Cố, ngậm thìa vàng ngay từ khi còn nhỏ. Bảo Châu của chúng tôi đi theo Gia Huy tôi yên tâm, nhất định Gia Huy sẽ không để Bảo Châu của chúng tôi chịu thiệt thòi, ha ha.”

“Mẹ, mẹ đừng nói nữa.” Những lời Khương Dĩ Mai nói khiến Lâm Bảo Châu càng thêm xấu hổ hơn. Phải biết là, rõ ràng chồng của Tô Thư Nghỉ là một người giỏi giang như thế, những gì mẹ cô ta nói hiện giờ chẳng khác nào vả vào mặt của cô ta.

Khương Dĩ Mai vẫn không muốn dừng việc khoe khoang lại, bà ta đang muốn mở miệng nói tiếp thì đột nhiên Lâm Kim Minh nhận được một cuộc điện thoại.

Sau khi bắt máy, sắc mặt của ông ta cũng lập tức thay đổi.

Lâm Kim Minh mặt mày xám ngoét, ông ta cúp máy rồi cứ như người mất hồn vậy.

Khương Dĩ Mai tiến lại gần rồi hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy, trông sắc mặt của ông không được tốt lắm”

Lâm Kim Minh cố tỏ vẻ bình tính, nhưng rõ ràng là giấu đầu hở đuôi. Khương Dĩ Mai bắt đầu thấy sợ hãi.

Ông ta nói: “Đột nhiên vụ làm ăn lớn của nhà họ Lâm bị điều tra, không biết là do ai làm, có khả năng tất cả tiền của công ty đều sắp bị đóng băng rồi.”

Tin tức động trời thế này! Khương Dĩ Mai mặt mày trăng bệch, bà ta không tin đây là sự thật.

Bà ta run rẩy cất tiếng: ‘Ông đang lừa tôi phải không? Lâm Kim Minh ông nói đi chứ!

Ông nói đi chứ! Đây, đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật…

Mặt Lâm Kim Minh như miếng bánh đa nhúng nước, ông ta không cười nổi.

Ông ta nghiêm túc nói: ‘Đây là sự thật, công ty của nhà họ Lâm sắp đi đời rồi!”

Sắc mặt của Lâm Bảo Châu và Khương Dĩ Mai đều đột nhiên thay đổi.

Công ty của nhà họ Lâm đã rót rất nhiều vốn liếng vào vụ làm ăn này, thậm chí còn vay ngân hàng một khoản tiền, lỡ như bị đóng băng vốn, cũng đồng nghĩa với việc làm ăn thất bại, nhà họ Lâm sẽ phải đối mặt với nguy cơ bị phá sản!

Lâm Bảo Châu cuống đến nỗi chẳng còn mảy may quan tâm đến hình tượng của mình nữa, cô ta rất hoảng hốt. Khó khăn lắm cô ta mới giành lại được Cố Gia Huy, hiện giờ nhà họ Lâm lại xảy ra chuyện! Cố Gia Huy sẽ nghĩ như thế nào đây? Anh ta sẽ cưới một người phụ nữ không một xu dính túi sao?

Cô ta chạy đến trước mặt Cố Gia Huy rồi van xin: “Gia Huy, phải làm sao bây giờ?

Em nên làm gì đây? Anh mau nghĩ cách cho ba em đi! Không thể để vụ làm ăn này xảy ra chuyện gì được, nếu không nhà họ Lâm sẽ xong đời mất!”

Khương Dĩ Mai cũng rất hoảng.

Đóng băng vốn, trời đất ơi! Chẳng phải là sắp nghèo rớt mồng tơi sao?

Không còn vinh hoa phú quý, bà ta cũng không thiết sống nữa!

Khương Dĩ Mai chất vấn Lâm Kim Minh: “Lâm Kim Minh, ông làm ăn kiểu gì đấy, sao lại để cho công ty bị kiểm tra chứ! Ông đã đắc tội với người nào rồi đúng không?

Hay là bị kẻ lừa đảo nào lừa rồi? Sao cái số của tôi lại khổ thế này, tôi đi theo ông suốt ngần ấy năm, khó khăn lắm mới đến được cái tuối hưởng phúc, nay công ty lại bị đóng băng vốn, còn nợ ngân hàng một khoản tiền lớn, cả đời này chúng ta cũng đừng hòng trả xong! Hu hu hu hưu…”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi