ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 375

Không ngờ Cố Gia Huy lại hỏi cô chuyện này, hình như anh ta đã vượt quyền hạn của mình rồi.

Tô Thư Nghỉ nói: “Hình như mấy chuyện này không liên quan đến anh thì phải, tổng biên tập Cố.”

“Thư Nghi, em đừng tùy hứng như thế được không?” Gố Gia Huy đi đến trước mặt cô: “Anh biết, em vì cứu bác gái nên mới đồng ý kết hôn với Cố Mặc Ngôn. Anh không trách em, cái này thể hiện rõ em là người con rất hiếu thuận. Nhưng em cứ định ở bên cạnh Cố Mặc Ngôn như thế mãi sao? Một cuộc hôn nhân giao dịch, em nghĩ mình sẽ hạnh phúc không?”

Đây là cái cớ gì vậy? Cô thấy hiện tại mình đang rất hạnh phúc.

Cô nói: “Tổng biên tập Cố, những gì anh vừa nói đều là chuyện riêng của tôi, anh không nên hỏi tới mới phải.”

“Thư Nghi, anh đang quan tâm đến em. Cố Mặc Ngôn là người máu lạnh, đến khi chú †a gặp được người phụ nữ tiếp theo, chắc chắn chú ta sẽ thẳng tay vứt bỏ em. Anh là cháu của chú ta, anh rất hiểu chú ta, anh chỉ muốn tốt cho em thôi.”

“Tốt cho tôi ư?” Tô Thư Nghỉ nghĩ, Cố Gia Huy đã có con với Lâm Bảo Châu, hai người cũng sắp sửa kết hôn rồi, thế mà anh ta vấn còn tâm trạng lo chuyện không đâu của cô và Cố Mặc Ngôn, có phải là quá nhàm chán rồi không: ‘Cố Gia Huy, anh không được nói xấu Cố Mặc Ngôn trước mặt tôi, tôi không vui.”

“Tô Thư Nghỉ, em hãy lý trí hơn đi, hãy suy nghĩ kỹ những lời anh nói.”

“Cố Gia Huy, tôi rất lý trí, đây là chuyện của tôi.”

Bỗng dưng trái tim Cố Gia Huy quặn đau, anh ta nói: “Thư Nghi, anh chỉ muốn biết rốt cuộc em có sống tốt hay không thôi?”

Tô Thư Nghi nghe thấy những lời Cố Gia Huy nói thì mềm lòng, thái độ của cô cũng mềm mỏng hơn. Tô Thư Nghỉ nói: ‘Được rồi, nếu như anh đã muốn biết như thế, tôi có thể nói cho anh biết. Hiện tại tôi đang rất hạnh phúc, Cố Mặc Ngôn rất yêu tôi, tôi cũng rất yêu anh ấy. Đúng, tôi thừa nhận, ban đầu cuộc hôn nhân của chúng tôi là giao dịch, nhưng hiện tại chúng tôi đang sống rất tốt.”

Cố Gia Huy rất ngạc nhiên, Tô Thư Nghỉ cứ thăng thắn bày tỏ tiếng lòng của mình với anh ta như thế. Nhưng trong lòng Cố Gia Huy, anh ta vẫn còn rất yêu Tô Thư Nghi, muốn quên cũng không tài nào quên được.

“Em yêu Cố Mặc Ngôn thật sao? Em muốn ở bên chú ta thật sao?” Cố Gia Huy đau khổ nhìn Tô Thư Nghi.

Hai năm trước Tô Thư Nghi yêu Cố Gia Huy như thế.

Nhưng đáng tiếc, duyên của bọn họ mỏng.

Bởi vì mấy bức ảnh chụp lén, anh ta không tin tưởng cô, cho nên trái tim cô đã nguội lạnh. Còn anh ta, lại hỏi cô có phải đã yêu người khác rồi không.

Tô Thư Nghỉ thấy hơi nực cười.

Cô trả lời anh ta: “Tôi yêu Cố Mặc Ngôn, rất yêu rất yêu anh ấy. Cố Gia Huy, nếu Lâm Bảo Châu đã có con của anh rồi thì anh hãy cố gắng trân trọng đi.”

Cố Gia Huy thấy bức bối trong lòng, anh ta rất ghen ty với Cố Mặc Ngôn, vậy mà Tô Thư Nghi lại tự mình thừa nhận cô yêu Cố Mặc Ngôn, cô còn khuyên nhủ anh ta hãy sống thật tốt bên cô gái khác. Đây có thật sự là Tô Thư Nghỉ của ban đầu nữa không?

Cố Gia Huy khâm phục Cố Mặc Ngồn, anh có thể lớn tiếng công khai thân phận của Tô Thư Nghỉ như thế. Sự thật là không một cô gái nào có thể cưỡng lại được sự cảm động và nhiệt tình ấy.

Cố Mặc Ngôn, anh làm được rồi, anh đã chinh phục được trái tim của Tô Thư Nghỉ rÕi.

Tô Thư Nghỉ nói: “Cố Gia Huy, giữa chúng †a chỉ có tình bạn thôi, hôm nay anh hỏi †ôi câu hỏi này đã là vượt quá mối quan hệ của chúng ta rồi. Đừng quên, tháng sau anh và Lâm Bảo Châu sẽ kết hôn.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi