ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 439

“Tạm được.” Tỏ Thư Nghi cố tình nói vậy.

Cố Mặc Ngôn đút hết thìa này đến thìa khác, Tô Thư Nghỉ uống lia lịa.

Cố Mặc Ngôn tận mắt nhìn Tô Thư Nghi uống hết thuốc bổ mới yên tâm gật đầu.

Anh bảo cô giúp việc không còn chuyện gì nữa thì về đi, ở đây có hai người họ là được rồi, dặn bà ấy sáng sớm mai lại tới.

Thế là cô giúp việc ra về.

Tô Thư Nghi nhìn Cố Mặc Ngôn bằng ánh mắt khác thường.

Hề khi nào Cố Mặc Ngôn đuổi cô giúp việc về thì khi ấy sẽ có chuyện chẳng lành.

Không lễ anh lại định… với mình.

Quả thật Cố Mặc Ngôn bật dậy khỏi xe lăn, lập tức bế cô lên.

Tô Thư Nghi đã đoán đúng rồi. Cô ngại ngùng lấy tay ôm cổ anh, kéo đầu anh xuống.

“Cố Mặc Ngôn, anh muốn làm gì?” Tô Thư Nghi nhẹ nhàng hỏi.

Cố Mặc Ngôn khẽ nói: ‘Nếu đã uống thuốc bổ rồi thì sao chúng ta không nhân lúc thuốc có tác dụng… đừng lãng phí.”

“Cố Mặc Ngôn…”

Cố Mặc Ngôn bế Tô Thư Nghi vào phòng ngủ, từ từ đặt cô lên chiếc giường mềm mại.

Anh nhẹ nhàng cởi áo khoác của cô, rồi đến áo sơ mi và quần…

Tô Thư Nghỉ cực kỳ xấu hổ, khẽ nhắm mắt lại.

Mấy ngày rồi không có một buổi hâm nóng tử tế, cơ thể của Cố Mặc Ngôn rất nhớ da thịt của Tô Thư Nghi.

Đôi môi của Tô Thư Nghỉ luôn có sức hấp dẫn chí mạng đối với Cố Mặc Ngôn, bất cứ lúc nào anh cũng muốn hôn lên đôi môi ấy.

Tô Thư Nghỉ giống như một ly rượu vang hảo hạng, chờ đợi người am hiểu về rượu đến thưởng thức và bình phẩm, mà Cố Mặc Ngôn lại chính là người thưởng thức rượu thích hợp nhất của cô.

Anh từ từ thưởng thức chai rượu ngon Tô Thư Nghi, say sưa cuồng nhiệt.

Còn Cố Mặc Ngôn là một ly rượu mạnh, uống một ngụm thì cảm thấy choáng váng, uống đến ngụm thứ hai thì cả người hưng phấn… Tô Thư Nghi rất thích uống ly rượu mạnh mang tên Cố Mặc Ngôn, ly rượu này khiến cơ thể cô phiêu du đến cảnh giới cao nhất.

Sau hàng loạt chuyện xảy ra như quá khứ của Tô Thư Nghi được tiết lộ, âm mưu của Lâm Bảo Châu bị tố giác cho đến Cố Mặc Ngôn tìm được người đã cứu mình, ai nấy dường như đều đã mệt, cuộc sống trở nên thật yên bình.

Mỗi ngày Tô Thư Nghỉ đều đi làm, tan làm rồi về nhà, ăn ngủ…

Cuộc sống yên ổn kéo dài trong hơn nửa tháng.

Nếu ngày nào cũng như thế thì tốt. Cứ trôi qua một cách bình thường mới là chân thật nhất.

Tô Thư Nghỉ rất thích cuộc sống như thế này, mỗi ngày đều được ở bên Cố Mặc Ngôn. Điều không tốt duy nhất đó là ham muốn của Cố Mặc Ngôn quá lớn, cô không thể nào thỏa mãn được anh, xem ra thuốc bổ mà ông cụ Cố rất có điềm.

Nghĩ đến đây, Tô Thư Nghi bỗng nhận ra kỳ kinh nguyệt hình như đến trễ?

Kỳ kinh nguyệt của Tô Thư Nghỉ luôn đến rất đúng ngày, lần này đến trễ hơn nửa tháng là tại làm sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi