ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 525

Hôm nay, tòa soạn tạp chí giao cho cô nhiệm vụ phỏng vấn một cuộc đấu giá trong thành phố, Hiểu Khiết và Lý Nam đi chung với cô.

Từ sau khi kết hôn, Tô Thư Nghi theo Cố Mặc Ngôn đến rất nhiều buổi đấu giá, đương nhiên cô rất quen thuộc với những trình tự trong buổi đấu giá này.

Cô nhanh tay chụp vài bức ảnh nội bộ của buối đấu giá, ghi lại một số vật phẩm đấu giá bắt mắt, lại phỏng vấn thêm vài người giành được vật phẩm tương đối quý hiếm, Tô Thư Nghỉ và những người khác đang định trở về tòa soạn để chỉnh sửa tài liệu hôm nay.

Lúc sắp rời đi, Tô Thư Nghi bắt gặp một bóng dáng quen thuộc. Cô do dự một chút rồi nói với Lý Nam và Hiểu Khiết bên cạnh: ‘Hai người về trước đi, tôi gặp được người quen nên qua đó chào hỏi một lát.”

“Vâng, vậy chị Nghi nhớ cẩn thận nhé!”

Nghe Tô Thư Nghi phải đi gặp bạn, Hiểu Khiết và Lý Nam bèn về trước.

“Trình Nam Quyền!”

Trình Nam Quyền đang chào hỏi người khác, đột nhiên nghe thấy có giọng nói quen thuộc đang gọi mình, anh ta quay đầu thì thấy Tô Thư Nghỉ ở sau lưng mình.

Lúc nhìn thấy Tô Thư Nghị, hiển nhiên Trình Nam Quyền hơi sửng sốt.

Thấy Trình Nam Quyền nhìn mình chằm chăm không lên tiếng, Tô Thư Nghi lúng túng hỏi: “Sao vậy?”

‘Hả?” Trình Nam Quyền cũng ý thức được mình nhìn chằm chằm người khác như vậy là mất lịch sự, cười giải thích: “Không có gì, tôi cảm thấy hôm nay cô mặc bộ này rất đẹp, trước đây chưa bao giờ thấy cô ăn mặc theo phong cách thế này.”

‘Có lẽ gần đây tôi muốn thay đổi phong cách khác. Hôm nay anh đến đây có vật phẩm gì muốn đấu giá à?” Tô Thư Nghi cũng không biết nên nói gì với Trình Nam Quyền, bèn đổi chủ đề khác hỏi.

‘Vật phẩm đấu giá chỉ là phụ, chủ yếu tôi muốn làm quen với một vài người bạn thương trường, sau này cũng dễ tiếp xúc hơn. Cô đến đây để lấy tin à?” Trình Nam Quyền nghĩ Tô Thư Nghi đến những chỗ như vây cũng chỉ vì công việc.

“Ừm, đúng rồi, tôi đang định về tòa soạn để chỉnh sửa tài liệu. Tôi đi trước nhé, tạm biệt!”

“Ok, hẹn gặp lại.” Trình Lạc cũng gật đầu chào.

Nhìn theo bóng lưng Tô Thư Nghi rời đi, Trình Nam Quyền không che giấu được nét bỉ thương trong mắt mình, thấp giọng lẩm bẩm: “Thu Uyển…”

Sau khi tạm biệt Trình Nam Quyền, Tô Thư Nghi về thẳng tòa soạn.

‘Chị Thư Nghi về nhanh vậy.” Thấy Tô Thư Nghỉ trở về, Hiểu Khiết chào hỏi: “Em còn tưởng chị sẽ nói chuyện với bạn lâu hơn đấy.”

“Chỉ là một người bạn bình thường thôi.”

Nói dứt lời, Tô Thư Nghi thấy Hiểu Khiết vẫn nhìn mình không chớp mắt.

“Sao thế? Trên mặt chị có dính gì à? Vừa rồi ở buổi đấu giá em cũng nhìn chị miết.”

Tô Thư Nghi hơi buồn cười nói.

Nghe Tô Thư Nghi nói vậy, Hiểu Khiết cười haha: “Chị Thư Nghi nhận ra rồi à, em còn tưởng là mình lén nhìn sẽ không bị chị phát hiện chứ.”

“Em chỉ cảm thấy hôm nay chị cực khác biệt, khác xa trước kia, càng thêm xinh đẹp hơn ngày thường, nên em không kìm được ngăm chị ý mà.”

“Đúng đó Thư Nghi, hôm nay cô ăn mặc và trang điểm khác xa so với thường ngày, nhưng quả thực xinh đẹp hơn khiến người ta hoa cả mắt. Quả nhiên, phụ nữ phải ăn mặc đẹp.” Chị Trịnh liếc nhìn Tô Thư Nghị, cũng gia nhập vào cuộc nói chuyện của bọn họ.

Thật sao?” Tô Thư Nghi hơi nghi ngờ hỏi, hôm qua Cố Mặc Ngôn nói bộ đồ này không hợp với mình, cô còn tưởng mình mặc không đẹp lắm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi