ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 550

Hơn nữa phía dưới bài viết còn có rất nhiều bình luận của cư dân mạng.

[Tô Thư Nghi và Trình Thu Uyển đứng cạnh nhau trông có giống vịt con xấu xí và thiên nga trắng phiên bản người thật không?

Cười trộm.] [Bạn gái cũ của Cố Mặc Ngôn thế này, sao anh ta còn có thể nhìn mặt Tô Thư Nghi mỗi ngày được nhỉ, không thấy buồn nôn à?] [Đúng thế, nếu cô chủ nhà giàu Trình Thu Uyển và Cố Mặc Ngôn ở bên nhau thì tôi không có gì để nói, nhưng Tô Thư Nghi…

Hờ hờ, tôi đau đớn gục ngã, tổng giám đốc Cố, anh không thể đối xử với em như vậy.] [Cái đệch, nếu năm xưa không có chuyện ngoài ý muốn đó thì đã là Trình Thu Uyển rồi, làm gì tới lượt Tô Thư Nghi nữa. Ghen †y quá, tại sao tôi không gặp được Cố Mặc Ngôn, tôi tự nhận mặc dù mình không bằng Trình Thu Uyển nhưng cũng hơn Tô Thư Nghi rất nhiều nha.] [Các cô nghĩ Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghi như vậy có được coi là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu không?] Đọc xong những dòng này, Tô Thư Nghi tức run người. Đám người này chỉ biết trốn sau máy tính dùng bàn phím để làm tổn thương người khác, cô và Cố Mặc Ngôn thế nào liên quan gì đến họ, ăn no rửng mố, không có việc gì làm à?

Tô Thư Nghỉ tức giận ném điện thoại sang một bên, tự mình gặm nhấm nỗi bực.

Tô Thư Nghi hít sâu vài hơi, tự nhủ †rong lòng: “Cố Mặc Ngôn đã nói Trình Thu Uyển chỉ là quá khứ của anh ấy thôi, người anh ấy thích bây giờ là mày. Tô Thư Nghi, mày nên tin lời Cố Mặc Ngôn, đừng bị ảnh hưởng bởi lời nói của người khác, mày đã quên chuyện lần trước rồi à…”

Sau khi làm công tác tư tưởng cho mình một lúc, Tô Thư Nghi mới dần kìm nén được sự bất an và tức giận trong lòng.

Cô nhìn điện thoại vừa bị mình ném trên giường, bất chấp chân đau, cố gắng bò tới, cầm điện thoại lên định tắt đi, không muốn nhìn thấy những lời nói nhảm nhí này nữa.

Tô Thư Nghi vừa cầm điện thoại đã thấy màn hình sáng lên, ảnh Cố Mặc Ngôn ôm Trình Thu Uyển, khẽ hôn lên trán cô ta đập vào mắt. Phía trên còn có một dòng tiêu đề “Cậu hai nhà họ Cố chỉ tiền không tiếc tay tổ chức sinh nhật lãng mạn cho bạn Z2 gái”.

Tô Thư Nghi lướt xuống xem nội dung bài viết, thì ra là vào ngày sinh nhật của Trình Thu Uyển trước đây, Cố Mặc Ngôn đã bao riêng cả một nhà hàng cho cô ta.

Ngày hôm ấy khắp các con đường trong nhà hàng đều được phủ kín bởi những cánh hoa hồng, trên bàn ăn và bệ cửa sổ đâu đâu cũng thấy những bó hoa màu hồng và màu đỏ, sảnh chính của nhà hàng còn được xếp thành hình trái tim khổng lồ bằng 999 đoá hoa hồng.

Bức ảnh này được chụp trước hình trái tim băng hoa hồng, khi ấy còn rầm rộ một thời, đưa lên cả báo tin tức giải trí, bây giờ không biết là ai lại đào lại.

Nhìn thấy tình yêu cưng chiều không thể che giấu của Cố Mặc Ngôn dành cho Trình Thu Uyển trong bức ảnh, Tô Thư Nghi cảm thấy nụ cười của họ thật gai mắt, trái tim như bị kim châm, đau đớn từng cơn.

Cố Mặc Ngôn thật sự sẽ quên được Trình Thu Uyển chứ? Sự xuất hiện của Trình Thu Uyển thực sự sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống của họ như Cố Mặc Ngôn nói ư?

Tô Thư Nghi cố gắng thuyết phục bản thân tin lời Cố Mặc Ngôn, nhưng trong lòng cô lại không thể cho mình một câu trả lời chắc chắn.

Mấy ngày sau đó Tô Thư Nghỉ ở nhà nghỉ ngơi, vì chân bị thương nên Cố Mặc Ngôn không cho cô đi làm, anh đã xin nghỉ với toà soạn tạp chí giúp cô.

Cuộc sống của cô và Cố Mặc Ngôn lại bình yên trở lại như trước đây. Cùng nhau thức dậy, cùng đánh răng rửa mặt, cùng ăn sáng sau đó Gố Mặc Ngôn đi làm, cô ở nhà nấu những món anh thích chờ anh về.

Cố Mặc Ngôn chưa bao giờ nhắc đến Trình Thu Uyển với Tô Thư Nghi, đương nhiên cô cũng sẽ không chủ động nhắc đến, như thể người này chưa từng xuất hiện †rong cuộc sống của họ.

Mọi thứ trở lại bình yên như trước đây, nhưng trong lòng Tô Thư Nghĩ lại luôn cảm thấy hơi bất an, mọi chuyện thật sự sẽ kết thúc ở đây sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi