ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 577

“Dì Tô, dì đừng nóng giận.” Trình Thu Uyển vội vàng võ lưng Tô Ninh Kiều: “Cháu nghĩ Thư Nghỉ cũng không phải cố ý đâu, có thể là vì thấy mối quan hệ giữa cháu và Cố Mặc Ngôn khá tốt, thế nên nhất thời không khống chế được chính mình.”

Nói xong, Trình Thu Uyển lại xoay người nhìn Tô Thư Nghi, vẻ mặt đầy chân thành nói: “Thư Nghi à, lần trước thật sự là một tình huống khẩn cấp, thế nên Cố Mặc Ngôn mới ôm tôi tới bệnh viện, cô tuyệt đối đừng hiểu lầm. Tôi trở về chỉ là vì nhớ tới chuyện trước kia, cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không xen vào giữa cô và Cố Mặc Ngôn.”

“Trình Thu Uyển, cô đừng ở đây giả bộ đáng thương nữa!” Nhìn thấy Trình Thu Uyển giống như đang cầu tình cho chính mình, nhưng mỗi câu từ đều lộ ra ý vì mình ghen ghét với cô ta cho nên mới cô ý làm tổn thương cô ta, Tô Thư Nghi thật sự không kìm nén nổi cơn giận trong lòng mình.

“Chuyện hôm nay rốt cuộc là như thế nào trong lòng cô hiểu rõ, vết thương trên mặt cô là như thế nào chính cô cũng biết. Làm sao? Dám đứng trước mặt tôi thừa nhận năm đó cô tự mình rời khỏi hiện trường hỏa hoạn, bây giờ đứng trước mặt nhiều người như vậy nên không dám nói sao?”

“Bốp!”

Khi nghe được những lời Tô Thư Nghi nói, Tô Ninh Kiều lại bước tới tát cô thêm một cái nữa: “Con không xin lỗi Trình Thu Uyển thì thôi đi, sao còn có thể vu khống con bé như thế, khi nhỏ mẹ đã dạy con như thế nào?”

Sau khi bị Tô Ninh Kiều tát hai bạt tay, Tô Thư Nghi cuối cùng cũng gục ngã, nước mắt trút xuống như mưa: “Mẹ, rốt cuộc con là con gái mẹ, hay là Trình Thu Uyển mới là con gái mẹ chứ?”

Sau khi hét lên câu này với Tô Ninh Kiều, Tô Thư Nghi liền khóc lóc chạy ra khỏi phòng bệnh.

Tô Thư Nghi chạy mãi đến cuối hành lang, tới khi kiệt sức mới dừng lại. Cô dựa vào tường chậm rãi ngồi bệt xuống, Tô Thư Nghi chôn mặt vào giữa đầu gối bật khóc nức nở.

Chuyện này rõ ràng là do Trình Thu Uyển cố ý vu khống hãm hại mình, nhưng mẹ ruột và chồng mình, hai người mà mình cho răng là thân thiết nhất trên đời, lại không có một ai chịu tin tưởng cô.

Bọn họ đều vì Trình Thu Uyển mà chỉ trích cô, Tô Ninh Kiêu chưa từng động tay động chưa với cô cũng vì Trình Thu Uyển, mà †rong vòng một ngày đã ra tay đánh cô hai lân.

Đối với vẻ mặt Trình Thu Uyển châm biếm mình, mọi người vây quanh chỉ trỏ mình, còn có Cố Mặc Ngôn và Tô Ninh Kiều nổi giận đùng đùng gào thét với mình… Một vài hình ảnh hiện lên trong đầu Tô Thư Nghi, khiến cô cảm thấy mình sắp không thở nổi, chỉ muốn hét lên thật to.

Bây giờ Tô Thư Nghi cảm thấy trên thế giới này không còn ai tin tưởng cô cả, chỉ còn lại một mình cô đơn côi.

Nhớ tới gương mặt như hoa như ngọc của Trình Thu Uyển, cuối cùng Tô Thư Nghi cũng không còn cảm nhận được vẻ đẹp nữa, bây giờ cô chỉ muốn xé bỏ lớp da người giả tạo của Trình Thu Uyển kia, để cô ta lộ ra nội tâm đáng ghê tởm trước mặt mọi người, khiến mọi người nhìn rõ rốt cuộc cô ta là người như thế nào! Có thể diên kịch giỏi tới mức nào, giả tạo ra saol Nhưng cô nên làm như thế nào mới có thể để mọi người nhìn thấy gương mặt thật của Trình Thu Uyển đây?

Tô Thư Nghi không kiềm chế được nước mắt của mình đang đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, bỗng cảm giác được có ai đó ngồi xổm xuống trước mặt mình. Cô ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ mơ hồ mở ra, Tô Thư Nghỉ nhìn thấy bóng dáng loáng thoáng trước mắt mình dường như là Trình Nam Quyền.

Nhìn thấy hai mắt khóc đến sưng húp của Tô Thư Nghỉ, nước mũi còn chảy xuống, trong ánh mắt Trình Nam Quyền hiện lên sự đau lòng. Anh ta móc ra chiếc khăn tay từ trong túi rồi đưa cho Tô Thư Nghi.

Tô Thư Nghỉ chỉ tức giận nhìn Trình Nam Quyền, không nhận lấy khăn tay anh ta đưa cho. Trình Nam Quyền khẽ thở dài, duõi tay muốn giúp Tô Thư Nghi lau khô mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi