ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 615

Trình Thu Uyển không lập tức rời khỏi bệnh viện mà đi đến chỗ quẹo cầu thang trong góc khuất rồi gọi một cuộc điện thoại.

Một lúc sau, bác sĩ vừa mới kiểm tra phòng bệnh của Tô Thư Nghi vội vội vàng vàng xuất hiện.

“Anh làm tốt lắm, lát nữa tôi sẽ chuyển số tiên còn lại vào tài khoản của anh.”

“Cảm ơn cô Trình.” Tên bác sĩ đó nói với Trình Thu Uyển bằng giọng điệu nịnh nọt, rõ ràng anh ta là một kẻ nịnh bợ, làm gì có dáng vẻ của một người bác sĩ cứu người chữa bệnh: “Xin hỏi, cô còn chuyện gì cần tôi làm nữa không?”

“Mấy ngày tới, anh cứ nói với người nhà đó giống như ngày hôm nay là được, cũng không cần phải làm quá rõ ràng đâu, nhưng nhất định phải để cho anh ấy tin rằng vợ của mình đã bị người ta làm nhục.”

Trình Thu Uyển nhỏ giọng dặn dò bác sĩ kia.

“Tôi biết rồi, cô Trình, cô cứ yên tâm, có điều không biết tiền công này… Lúc tên bác sĩ kia nhắc đến chuyện tiền nong vẻ mặt của anh ta trông chẳng khác nào tay buôn bỉ ổi.

“Không thiếu một xu của anh đâu, chỉ cần kết quả làm tôi hài lòng, tất nhiên sau này tôi sẽ cho anh thêm một khoản tiền nữa.”

Trình Thu Uyển khinh thường trả lời.

Những người này là thế, chỉ cần cho bọn họ một chút lợi nhỏ thì chuyện gì họ cũng dám làm: “Còn nữa, mấy ngày tới tôi cũng sẽ thường xuyên đến bệnh viện, anh nhớ phải giả vờ như không quen biết tôi đấy, nếu như để lộ, anh cũng đừng hòng nhận được xu nào!”

“Tôi biết rồi, tôi biết rồi, cô Trình, cô cứ yên tâm” Bác sĩ kia vội vàng gật đầu đáp.

“Được rồi, anh về trước đi.” Trình Thu Uyển mất kiên nhân xua tay.

“Vậy cô Trình, tôi quay về làm việc trước đây. Bác sĩ kia mỉm cười rời đi, có điều nụ cười ấy đã vụt tắt ngay khi anh ta vừa mới quay người lại.

Anh ta nghĩ thâm trong bụng: “Xì, loại người gì thế không biết, nếu như không phải có tý tiền bẩn đó, đừng hòng ông đây ăn nói khép nép trước mặt cô nhé? Xinh đẹp như thế làm việc gì chẳng được, cứ phải làm kẻ thứ ba cho người ta cơ.”

Có lễ bác sĩ này cũng đã đoán ra được, cô Trình này nghĩ ra đủ mọi cách như thế là muốn người ban nấy hiểu lầm vợ của mình, nói thẳng ra là muốn chia rẽ người ta.

Nhưng mấy cái này cũng chẳng liên quan đến anh ta, anh ta chỉ cần tiền chảy vào túi mình là được. Y đức? Đó là gì, nó có thể khiến anh ta ăn ngon mặc đẹp được không? Số tiền cô Trình này đưa ra bằng tiền lương gần một năm rưỡi của anh ta đấy, cớ sao anh ta lại không làm chứ?

Trình Thu Uyển đứng im tại chỗ rồi nở một nụ cười đắc ý.

Tô Thư Nghỉ, cho dù cô được người ta cứu thì có sao, chỉ cân Cố Mặc Ngôn tin cô bị người ta làm nhục vậy thì tôi đã đạt được mục đích của mình rồi.

Không một người đàn ông nào không để ý đến chuyện này, bây giờ tôi chôn trong lòng anh ấy một cái dằm, sớm muộn gì anh ấy cũng sẽ vứt bỏ cô thôi.

“Như thế em hài lòng rồi chứ?” Lúc Trình Thu Uyển đang âm thầm đắc ý thì đột nhiên phía sau vọng tới giọng nói của Trình Nam Quyền.

“Anh” Trình Thu Uyển hốt hoảng quay người lại: “Anh đến từ khi nào vậy?” Đừng nói là Trình Nam Quyền đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa cô ta và bác sĩ kia đấy nhé.

“Vừa nấy, lúc em gọi điện thoại.” Giọng của Trình Nam Quyền tràn đầy sự thất vọng và tức giận: “Sao em có thể mua chuộc bác sĩ rồi bắt tay với anh ta lừa gạt Cố Mặc Ngôn!

Em có biết hiểu lầm thế này sẽ khiến tình cảm của hai người họ sứt mẻ nhiều thế nào không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi