ÔNG XÃ LÀ CHIẾN THẦN



“Hừ.

Cậu thật lợi hại, có giỏi thì cậu nói đi, tôi lại muốn nghe thử một chút, tôi đây có thể vì thân phận chị cậu mà bị dọa chết khiếp không?” Bà nội của Trần Kiệt hung hăng khiêu khích nói, “Nghe cho kỹ, chị gái tôi là thủ trưởng phu nhân! Đúng vậy, chính là vợ của Chu Hoàng Anh, nhân vật trâu bò nhất cái Thủ đô này”
Lúc này Lâm Ngọc Linh muốn chặn lại miệng của Lâm Ngọc Huy cũng đã quá muộn, cậu đã buột miệng nói hết mọi chuyện.

Mẹ Trần Kiệt và bà nội Trần Kiệt đều sững sờ, Lâm Ngọc Huy đắc ý vò mấy sợi tóc vàng trên trán cười nói: “Sợ rồi sao? Tôi nói các người rồi các người có thể bắt nạt tôi, nhưng.

chị tôi không phải là loại người mà các người có thể đụng vào.



“Phutjl”
Mẹ Trần Kiệt và bà nội Trần Kiệt phá lên cười cùng một lúc.

Bọn họ nhìn Lâm Ngọc Huy như một tên thần kinh, ngay cả giáo viên cũng cười che miệng.

Mẹ Trần Kiệt châm chọc nói: “Chị gái cậu là thủ trưởng phu nhân? Vậy chắc tôi là người nhà thủ trưởng quát”
“Thật buồn cười, nhưng thật đúng là dọa cụ già ta đây!” Bà nội Trần Kiệt nói với giọng điệu quái dị phụ họa theo.

Nhìn thấy bọn họ không tin chính mình, Lâm Ngọc Huy tức giận đỏ mặt: “Các người thật đúng là ngu ngốc!”
“Được rồi Ngọc Huy, em nói đủ chưa, còn chê chưa đủ loạn hay sao?” Lâm Ngọc Linh vội vàng năm lấy cánh tay của Lâm Ngọc Huy, ngăn lại những gì cậu còn muốn nói, cô cũng biết sẽ có loại kết quả này.

Cô ngước mắt lên, bình tĩnh nhìn mẹ Trần Kiệt và bà nội Trần Kiệt, nghiêm nghị nói: “Trước tiên nói chuyện rõ ràng trước đi, tôi nghĩ mình nên có quyền được biết”
Mẹ Trần Kiệt hừ lạnh, qua một hồi bà ta và Lâm Ngọc Huy tranh cãi nhau hết lần này đến lần khác, lúc này Lâm Ngọc Linh cũng dần hiểu rõ mâu thuẫn của họ.

Thì ra trước trường có một quán cà phê internet, bên trong có một sòng bạc ngầm, một số nam sinh thường đến chọi gà và chơi bài, Lâm Ngọc Huy cũng là một trong số họ.


Hôm nay Lâm Ngọc Huy may mắn thắng một cậu nam sinh nhà giàu mười triệu đồng.

Nhưng cậu nam sinh nhà giàu này lại cảm thấy không cam lòng liền nói chuyện này với bạn mình là Trần Kiệt, mà nam sinh Trần Kiệt đây thì lại được biết đến là vua cờ bạc.

Vì để trả thù giùm bạn mình, Trần Kiệt đã đến tìm Lâm Ngọc Huy để tính số.

Cuối cùng, Lâm Ngọc Huy một ván cũng không thẳng nỗi, mười triệu bạc liền một thoáng thua sạch, ngay cả một triệu bảy từ mẹ Kiều cũng đi luôn.

Một trong những người anh em của Lâm Ngọc Huy cảm thấy có gì mờ ám, nên âm thầm kiểm tra máy thì phát hiện Trần Kiệt đã bí mật động tay động chân vào cái máy.

Lâm Ngọc Huy tố cáo Trần Kiệt nhưng Trân Kiệt nhất quyết không thừa nhận mình làm, Lâm Ngọc Huy tức giận nên gọi mấy anh em đến sòng bạc để đánh Trần Kiệt, kết quả lúc sau cô cũng có thể tưởng tượng được, là Trân Kiệt không đánh lại được Lâm Ngọc Huy, cả người bị đánh thương tích đầy mình, cậu ta liền về nhà méc người lớn, dân đến một màn đòi giải thích của mẹ Trần Kiệt và bà nội Trần Kiệt như bây giờ đây.

Dĩ nhiên việc máy chơi bị động tay động chân thì người nhà họ Trần bên kia tự nhiên không có kế tới, là do Lâm Ngọc Huy ủy khuất chen miệng vào nói cho cô biết.

Sau khi nghe họ nói, Lâm Ngọc Linh chìm vào trầm tư.


Mẹ Trần Kiệt nặng nề khịt mũi: Cái gì mà có hay không động tay động chân, tôi thấy chính là em trai cô không chịu thua liền tìm con trai chúng tôi Trần Kiệt gây phiền phức thì cót Bà nội Trần Kiệt trả lời: “Đúng vậy, tôi chính là nhìn cháu trai tôi lớn lên từ nhỏ, vì vậy nó sẽ không làm những điều không biết xấu hổ như vậy!”
Lâm Ngọc Huy biết cấi lại bọn họ cũng vô ích, giống như một con chó con đáng thương, cậu ôm lấy cánh tay Lâm Ngọc Linh xoa xoa, đau lòng nói: “Chị, chị phải tin em! Dù em có thua tiền cũng sẽ không vì vậy mà làm bậy, mà là vì thăng kia giở thủ đoạn với cái máy nên em mới thua, nếu không em cũng không cần thiết đánh loại người như cậu ta!”
“Câm miệng! Chẳng lẽ em còn gây họa cho chị chưa đủ nhiều hay sao?” Lâm Ngọc Linh nghe tranh cãi có chút đau đầu, giọng không vui nói.

€ó lẽ vì lương tâm căn rứt, Lâm Ngọc Huy liền thực sự không nói chuyện, lẳng lặng bước sang một bên, mở to mắt nhìn mọi thứ xung quanh.

Lâm Ngọc Linh bước tới, bình tĩnh hỏi người nhà họ Trần: “Lâm Ngọc Huy đánh người là không đúng, vậy các người muốn xử lí như thế nào? Đòi tiền sao?”
“Tiền? Cô nghĩ chúng tôi sẽ thiếu những đồng tiền kia từ cô sao.

.

” Mẹ Trần Kiệt đang cười khinh thường, đột nhiên bà nội Trần Kiệt ở bên cạnh chạm vào cánh tay của bà †a một cái, khi bà ta quay đầu lại nhìn bà cụ thì thấy bà nội Trần Kiệt đang nhìn bà ta hung hăng trợn mắt một cái


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi