Lâm Ngọc Linh ổn định lại cảm xúc của mình rồi hít một hơi thật sâu, nhưng bất kể cô làm gì thì nhịp tim vẫn đập vô cùng nhanh.
Mãi đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên, trên màn hình điện thoại hiến thị hai chữ “Thầy giáo” rất lớn, cô mới nhanh chóng tỉnh táo lại, ép mình phải bình tĩnh rồi sau đó nghe máy: “Alo, thầy ạ?”
“Quên không nói với em là nhà đài yêu cầu các em phải có phòng phát sóng trực tiếp của riêng mình, cuối tháng họ sẽ phân chia tiền hoa hồng dựa vào bảng xếp hạng mức độ nổi tiếng và thời gian phát sóng của bọn em” Tiêu Thành Đạt trước giờ nói chuyện vẫn luôn ngắn gọn và súc tích đến đáng sợ như vậy.
*A? Có app cố định sao?”
“Panda TV chủ yếu là phát sóng ngoài trời, các thứ khác chỉ là bổ trợ, cụ thể còn tùy thuộc vào chuyên môn và sở thích của các em nữa”
“Dạ vâng, em biết rồi, thầy ơi em sẽ cố gắng làm tốt phát sóng trực tiếp.
”
“Rất tốt, tài khoản và mật mã ở trong điện thoại của em” Tiêu Thành Đạt ngừng lại một chút: “Đừng để thầy thất vọng”
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, năm từ cuối cùng của Tiêu Thành Đạt vẫn luôn văng vắng bên tai của Lâm Ngọc Linh.
Cô sẽ làm được.
Chẳng những không khiến thầy giáo thất vọng mà cũng sẽ không làm cho Chu Hoàng Anh và tất cả những người yêu quý cô thất vọng.
Sau khi ghi nhớ tài khoản và mật mã, Lâm Ngọc Linh chuyển màn hình sang trang web chính thức của nhà đài, thì phát hiện cuộc thi lần này vô cùng nghiêm ngặt, hơn nữa cũng không chỉ có nhằm vào những phát thanh viên nho nhỏ như cô mà là tất cả mọi người, thời gian liên tục sáu tháng bắt đầu tính từ ngày mùng một tháng sau.
Tuy nhiên cuộc thi được chia ra làm thi đấu trong nội bộ của đài và thi đấu bên ngoài đài.
Mà điểm số của hai trận đấu này đều được hiển thị trên cùng một bảng xếp hạng.
Nói cách khác nếu như người trong đài không thể đánh bại được người bên ngoài và giành được vị trí streamer đầu tiên này thì đài truyền hình sẽ rất mất mặt.
Cô còn cố ý xem qua các thông tin về cuộc thi này, bên trên có viết rất rõ nhất định cần phải sử dụng tài khoản mới do nhà đài cung cấp, dưới tình huống không được nói ra ID chính và tài khoản phụ mình đã từng dùng, thì mỗi người đều phải tự mình thu hút người hâm mộ.
Có quy định này cuộc thi trở nên công bằng hơn rất nhiều.
Lâm Ngọc Linh cuối cùng cũng hiểu được mục đích của Tiêu Thành Đạt khi huấn luyện cô thay đổi giọng nói, nếu lúc phát sóng trực tiếp giọng nói của mình càng đa dạng thì càng có thể thu hút được lượng lớn người hâm mộ, ngay cả khi “tâm thần phân liệt” đi đọc một chút tiểu thuyết cũng sẽ có rất nhiều người trả tiền.
“Cộc, cộc, cộc”
Khi cô đang suy nghĩ nên phát sóng như thế nào để đạt được hiệu quả tốt nhất thì tiếng gõ cửa vang lên.
Lâm Ngọc Linh mở cửa.
“Ý? Hoàng Anh? Sao anh lại gõ cửa?”
“Chẳng phải là em không muốn anh nhìn thấy những thứ không nên hay sao?” Người đàn ông đẩy cửa ra sau đó cởi chiếc áo khoác trên người rồi mắc lên trên giá Hình như cô đã từng nói như vậy hơn nữa còn mới vừa nói vào sáng nay mà thôi.
Lâm Ngọc Linh ngẫm nghĩ một chút vẫn nên nói với Chu Hoàng Anh về chuyện phát sóng trực tiếp, người đàn ông không có phản ứng gì lớn, mà chỉ gật đầu cho thấy anh đã biết.
Thái độ của anh không nóng không lạnh, luôn giữ một mức độ thích hợp.
Lâm Ngọc Linh cần môi đứng trước mặt anh mà không nói lời nào.
“Đến đây ngồi đi, dạo cả một buổi sáng rồi cần nghỉ ngơi cho tốt”
“Anh vẫn còn đang giận em sao?”
“Không có.
Anh cũng không đến nỗi keo kiệt đến mức giở trò với người phụ nữ của mình: “Anh hơi mệt một chút”
Giữa chân mày của Chu Hoàng Anh quả nhiên hiện lên vẻ mệt mỏi, nhớ tới vết thương trên người anh, Lâm Ngọc Linh vội vàng lấy hòm thuốc ra rồi đi vòng ra sau lưng và cởi áo sơ mi của anh ra, vết thương không có bị rỈ máu nhưng vẫn có một chút vệt nước.
Đó chính là mồ hôi hòa quyện với nước vàng tràn ra từ miệng vết thương, rất dễ gây nhiễm trùng.
Cô nhanh chóng cắt lớp băng gạc và giúp anh bôi thuốc băng bó lại.
Sau khi làm xong một loạt những động tác, trên trán của Lâm Ngọc Linh đã lấm tấm mồ hôi, cô tùy ý đưa tay lên lau rồi vòng tới trước người anh, đầu ngón út chạm vào giữa chân mày của anh và khẽ xoa hai bên.
“Từ nay về sau em sẽ không để anh lại phải cau mày nữa”
“Cô bé ngốc” Anh khẽ cười rồi giữ lấy gáy cô, ngón tay thon dài dường như không hề có sức lực.
Cô được anh ôm vào trong lòng và áp khẽ lên lồng ngực anh, hai chiếc trán chạm vào nhau.
Rất nóng.
©ó phải anh bị sốt hay không? Lâm Ngọc Linh đưa tay ra chạm vào trán của Chu Hoàng Anh rồi lại sờ trán mình.
Quả nhiên, nhiệt độ của anh còn cao hơn rất nhiều so với mình.