ÔNG XÃ NHÀ GIÀU LUÔN TỰ ĂN DẤM CỦA MÌNH

Tô Ý Nhiên không thấy động tác nhỏ của Cố Uyên Đình, cậu đi cầm bát múc cháo: "Cháo được rồi, chúng ta ăn cơm đi."

Cố Uyên Đình nhận cái bát trong tay cậu: "Em ngồi."

Tô Ý Nhiên ngoan ngoãn nghe lời đi trước bàn ăn ngồi, không bao lâu Cố Uyên Đình cầm một bát cháo đi ra. Cậu kinh ngạc: "Sao chỉ múc có một bát?"

Cố Uyên Đình dùng muôi múc cháo trong bát: "Cháo vẫn nóng."

Hắn ngồi xuống bên người Tô Ý Nhiên, múc một muỗng cháo đặt bên mép thổi thổi, môi thấy không nóng, đút Tô Ý Nhiên ăn.

Tô Ý Nhiên ăn một miếng, đỏ mặt muốn nhận bát trong tay hắn: "Không cần đút, tự em ăn được." Anh Đình cũng quá khoa trương rồi.

Cố Uyên Đình tránh một chút, nghiêm túc nhìn cậu: "Đừng quậy, Nhiên Nhiên."

Tô Ý Nhiên: "..." Cậu, cậu quậy chỗ nào, rõ ràng là anh Đình quá khoa trương, làm cho cậu như mắc bệnh gì không có cách nào tự vận động ấy...

Anh Đình hiện tại thật sự coi cậu là búp bê sứ.

Thế nhưng Tô Ý Nhiên nhìn dáng dấp Cố Uyên Đình nghiêm túc như thế, cuối cùng vẫn đỏ mặt ngoan ngoãn cho bón.

Nghĩ lại thì, bón thì bón đi, đều chồng chồng già rồi, bón cơm cũng không có gì ghê gớm.

Cố Uyên Đình vừa thổi vừa bón, cho cậu ăn một nửa bát, thấy Tô Ý Nhiên no rồi mới thả bát muỗng xuống.

Bón cho cậu xong, Cố Uyên Đình cũng ăn cháo, thấy Tô Ý Nhiên vào phòng ngủ thay quần áo, hiển nhiên chuẩn bị đến cửa hàng. Hắn nói: "Hôm nay anh đến tiệm với em."

Tô Ý Nhiên gật đầu, hỏi Cố Uyên Đình: "Cuối tuần này công ty của anh không tăng ca sao?" Cuối tuần trước, công ty anh Đình cũng làm thêm giờ.

Cố Uyên Đình thu dọn bát đũa vào nhà bếp: "Không tăng." Tô Ý Nhiên phải quan sát ba ngày rồi đi bệnh viện tái khám, hắn dự định mấy ngày nay trông cậu.

Hắn vào phòng bếp múc một phần cháo trắng nấu với trứng vịt bắc thảo và thịt nạc vào trong hộp giữ nhiệt lớn, cầm hộp đi ra, Tô Ý Nhiên nhìn thấy hộp cơm kinh ngạc: "Đây là gì?"

Cố Uyên Đình nói: "Cháo trứng thịt nạc, buổi trưa em ăn."

Lúc thường buổi trưa, Tô Ý Nhiên ở trong cửa hàng đều là cùng nhân viên cửa hàng gọi thức ăn ngoài ăn, hiện tại cậu chỉ có thể ăn cháo. Cố Uyên Đình không yên lòng cháo ăn ngoài, nấu sẵn ở nhà, mang tới buổi trưa dùng lò vi sóng hâm lại là xong.

Hai người tới cửa hàng, đã sắp mười một giờ. Tô Ý Nhiên thấy khách trong cửa hàng còn rất nhiều, không khỏi nghi hoặc, hôm nay mặc dù là thứ sáu, mà bên ngoài còn đang mưa rơi lác đác, đồ ngọt cần cậu làm cũng đã ngừng bán, sao khách vẫn nhiều như thế?

Đến gần quầy hàng bên kia, cậu vừa vặn nghe nhân viên cửa hàng Trương Tiểu Hồng nói với một cô gái trước quầy: "Ngại quá, chủ tiệm có việc không ở đây."

Tìm cậu à? Tô Ý Nhiên nhìn cô gái kia, không quen biết mà.

Cậu đang nghi hoặc, Trương Tiểu Hồng đã thấy hai người tới, không khỏi kinh hỉ: "À, chủ tiệm đến rồi."

Cô gái nghe thấy Trương Tiểu Hồng nói, cũng vui mừng xoay đầu lại, liếc mắt là thấy được Tô Ý Nhiên cùng Cố Uyên Đình đang nắm tay đi tới bên này.

!!!!!!!

Cố Uyên Đình nhìn thấy ánh mắt cô gái kia, nhíu nhíu mày, dắt Tô Ý Nhiên vào sau quầy.

Đồng Đồng làm việc ở thành phố C gần thành phố A, cuối tuần này, cô đến thành phố A tham gia lễ cưới của bạn thân. Vừa vặn, cửa hàng đồ ngọt của streamer mà cô mới yêu thích ở thành phố A, cô cố ý đến trước lễ cưới của bạn thân một ngày, hy vọng có thể ăn được mỹ thực Nhất Nhất tự làm.

Tô Ý Nhiên khẽ mỉm cười hỏi: "Xin chào, tìm tôi có chuyện gì không?"



Đồng Đồng đã thất điên bát đảo, liều mạng ở trong lòng kêu mình bình tĩnh không thể thất thố, rồi mới miễn cưỡng duy trì hình tượng cô gái thận trọng.

Cô lắp bắp nói với Tô Ý Nhiên: "Chào Nhất Nhất, em là fan của anh. Ừm, em có thể xin chữ kí của anh không?" Cô rút giấy và bút đã chuẩn bị sẵn ra.

Tô Ý Nhiên không nghĩ tới, mình cũng có thể hưởng thụ được đãi ngộ của minh tinh, nhanh như vậy đã có khán giả xem live stream đến tiệm của cậu. Cậu cười gật đầu: "Đương nhiên được." Cậu cảm thấy cảm giác này rất mới mẻ.

Đồng Đồng vui vẻ đưa giấy bút cho cậu: "Có thể viết Đồng Đồng sinh nhật vui vẻ không?" Mấy ngày nữa, là sinh nhật của cô.

"Cô là Đồng Đồng?" Tô Ý Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô một cái, hóa ra cô bé này là Đồng Đồng, thoạt nhìn điềm đạm bình tĩnh, hoàn toàn là dáng vẻ thục nữ, không hề giống cô ở trêи mạng như vậy, như vậy...

Đồng Đồng kinh hỉ: "Anh nhớ ra em sao!" Cô thật sự không nghĩ tới Nhất Nhất còn nhớ cô, thế nhưng nghĩ lại đủ loại lời nói của mình trêи mạng, lại không khỏi thẹn thùng. Loại cảm giác chân ái này, rồi lại bại lộ áo may ô trêи Internet...

Tô Ý Nhiên ho khan một cái, viết câu chúc trêи bưu thϊế͙p͙, ký tên trả lại cho cô.

Cố Uyên Đình nhíu mày toàn bộ quá trình nhìn tất cả những thứ này, Tô Ý Nhiên mới vừa ký tên xong, hắn giơ tay cầm chặt cái tay kia, nắm tay cậu trước mặt Đồng Đồng.

Đồng Đồng nhìn lén Cố Uyên Đình, trọng điểm lại nhìn tay hai người đang nắm, nội tâm điên cuồng quét vài dòng bình luận chấm than. Cô lắp bắp bắt đầu gọi món, gọi hết mấy món ngọt.

Cô cầm hóa đơn đến khu ghế dài chờ, rốt cục lấy dũng khí nói với Tô Ý Nhiên cùng Cố Uyên Đình: "Hai anh nhất định phải hạnh phúc đó! Em là fan CP của hai anh!"

Đúng, tối hôm qua cô tan tầm mới vừa về nhà, xem record live stream của Nhất Nhất, không may mắn được biết tin tức chân ái mới yêu thích đã kết hôn, mới yêu đã thất tình, quá thảm, nhưng cô rất nhanh chấn chỉnh lại, biến thành fan CP hai đôi tay đẹp.

Chỉ một đoạn hai tay nắm nhau kia, cô đã gặm đường rất nhiều lần rồi!

Cố Uyên Đình biết đại khái CP là có ý gì, hắn sửng sốt, lông mày buông lỏng ra. Hắn nhìn Tô Ý Nhiên, cuối cùng nói: "Chúng tôi sẽ."

"Cảm ơn, chúng tôi sẽ." Giọng Tô Ý Nhiên trùng với giọng Cố Uyên Đình, cậu sửng sốt một chút, nhìn anh Đình nở nụ cười.

Oa oa oa oa oa, Đồng Đồng gặm đường đến hài lòng, còn phải chịu đựng, nội tâm diễn rất nhiều đến khu ghế dài.

Kinh doanh buổi trưa cũng không tệ, Tô Ý Nhiên cùng Cố Uyên Đình đồng thời bận rộn, hơn một giờ mới rảnh rỗi. Lúc thay phiên ăn cơm trưa, Cố Uyên Đình dùng lò vi sóng hâm nóng cháo trứng muối thịt nạc, ở phía sau đài từng muỗng từng muỗng vừa thổi vừa đút cho Tô Ý Nhiên ăn.

Ba nhân viên tới tới lui lui lướt qua: "..." Công việc này đến cùng còn có thể làm hay không thế.

Cả ngày, Cố Uyên Đình nhìn chằm chằm Tô Ý Nhiên không cho ăn vụng điểm tâm ngọt trong cửa hàng, uống nước phải uống nước ấm, thời khắc không chịu thả lỏng.

Từ miệng mấy khách hàng, Tô Ý Nhiên cũng biết, hóa ra kinh doanh ngày hôm nay tốt như vậy, là vì cửa hàng của cậu hot trêи diễn đàn bản địa, không ít khách cũng bởi vì cái này nên tới.

Buổi tối Tô Ý Nhiên hết bận, lên diễn đàn bản địa nhìn một chút, hóa ra là người sử dụng có thâm niên mở topic đề cử tiệm của cậu, phía dưới comment rất nhanh có người qua đường dán link, còn có vài người qua đường đề cử và quảng cáo.

Tiếp đó, có người bán tín bán nghi là thuỷ quân tự xào, có người đáp lại tuyệt đối không phải thuỷ quân, rất nhanh còn có mấy người từng đến đây ăn ngoi lên cường thế lên tiếng ủng hộ, hơn nữa nhóm quần chúng ăn dưa vây xem, lại thêm một hồi, cuối cùng bài đăng hot trong diễn đàn, đưa tới rất nhiều người hiếu kỳ.

Tô Ý Nhiên nhìn trả lời mới nhất, trong đó có mấy cái là dân mạng mới tới ăn trả lời dưới bài đăng:

【 Heo con buồn ngủ 】 Hôm nay đến quán này ăn, thật sự rất không tệ, thêm tui quảng cáo đi.

【 Mị thích cơm niêu 】 Đi ăn thử mới phát hiện bị vả mặt, hóa ra không phải là thuỷ quân thật...

【 Không nghĩ ra tên 】 Ăn siêu ngon! Tui thích nhất chè khoai dẻo quán này, cảm giác khác hẳn đồ ngọt tui ăn ở quán khác ha ha ha.

...

Tô Ý Nhiên nhìn thấy rất nhiều khen ngợi, tâm lý rất vui vẻ, xem ra danh tiếng cửa hàng trong thành phố rốt cục chậm rãi làm được.



Cuối tuần hai ngày này, tuy rằng thời tiết không hề tốt đẹp gì, mà kinh doanh trong tiệm của Tô Ý Nhiên cũng không tệ lắm. Chiều chủ nhật hôm đó, thậm chí có mười mấy học sinh cùng đến tiệm của cậu. Vừa hỏi mới biết, họ đều là sinh viên trong câu lạc bộ đồ ngọt của trường M ở thành phố A, phó trưởng câu lạc bộ xem cậu live stream, rất muốn tới nếm thử, kéo cả câu lạc bộ đến.

Hiệu quả live stream cũng bắt đầu có, Tô Ý Nhiên nghĩ, kết hợp danh tiếng tuyên truyền tốt, vững chắc danh tiếng ở một thời gian ngắn, là có thể bắt đầu kế hoạch bước kế tiếp.

Ba ngày sau, Cố Uyên Đình cùng Tô Ý Nhiên đến bệnh viện khám lại.

Bác sĩ kiểm tra hàm răng Tô Ý Nhiên, lại hỏi thăm mấy câu, cuối cùng gật gật đầu: "Khôi phục không tệ, chứng viêm đã hết, thế nhưng nếu như sau này lại không chú ý, lúc nào cũng có thể tái phát, lúc thường vẫn phải chú ý bảo vệ hàm răng hơn."

Tô Ý Nhiên thở phào nhẹ nhõm, vội vã đáp lại.

Bác sĩ xử lý hàm răng khắc phục hậu quả, Cố Uyên Đình lại hỏi bác sĩ một ít chỗ cần phải chú ý, hai người cùng rời đi.

Đi qua hành lang bệnh viện, hai người đang xuống cầu thang, Tô Ý Nhiên đột nhiên nghe thấy sau lưng có người gọi cậu: "Tô... Tô Ý Nhiên?"

Cậu quay đầu nhìn lại, không khỏi kinh ngạc: "Tiền Tiểu Minh?"

Tiền Tiểu Minh là bạn học trung học của cậu, khi đó hai người có sở thích tương tự, thường thường nói chuyện trêи trời dưới đất, quan hệ rất tốt, nhưng sau khi thi đại học Tiền Tiểu Minh thi đại học ngoài tỉnh, đổi số điện thoại di động, mất liên lạc, đến bây giờ cũng đã qua mấy năm.

Tiền Tiểu Minh lúng túng cười cười, hắn liếc nhìn Cố Uyên Đình bên cạnh Tô Ý Nhiên: "Hai người làm sao thế? Bị ốm à?"

Tô Ý Nhiên gật đầu: "Đúng vậy, răng viêm đến khám lại, đã khỏi. Đúng rồi, cậu đến thành phố A từ lúc nào thế? Giờ đi làm ở đây à?" Cậu nhìn thấy Tiền Tiểu Minh mặc áo blouse bệnh viện này, hiển nhiên là bác sĩ nơi đây.

Tiền Tiểu Minh nói: "Năm nay mới thi tới đây, còn đang thực tập," hắn như là giải thích với ai đó, "Ở ngoài tỉnh hai năm, không thân không thích, cảm giác vẫn là trở lại quê nhà mới tốt hơn."

Hai người hàn huyên hai câu, trong lúc nhất thời không tìm được những lời khác nói, không khỏi lúng túng.

Tiền Tiểu Minh lại liếc nhìn Cố Uyên Đình, đột nhiên nói: "Tớ nghe nói, hai người kết hôn rồi, chúc mừng nhé."

Tô Ý Nhiên nói: "Cảm ơn."

Tiền Tiểu Minh cười cười, thần sắc dường như hơi phức tạp: "Tớ biết chắc hai người nhất định sẽ kết hôn."

Tô Ý Nhiên không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, ngẩn ra, cũng không nghĩ nhiều. Cậu cười cười: "Cậu nhìn chuẩn như vậy à."

Cố Uyên Đình kéo tay Tô Ý Nhiên, ra hiệu cần phải đi. Tô Ý Nhiên trước khi đi trao đổi WeChat với Tiền Tiểu Minh: "Đúng rồi, tớ mở tiệm đồ ngọt ở đường Đồng Phúc, địa chỉ ở bìa vòng bạn bè của tớ, cậu rảnh rỗi có thể tới nếm thử nha."

Tiền Tiểu Minh gật gật đầu: "Được, nhất định."

Hắn thấy nụ cười trêи mặt Tô Ý Nhiên, lại nhìn bầu không khí ấm áp giữa Tô Ý Nhiên cùng Cố Uyên Đình, bất tri bất giác thở phào nhẹ nhõm. Hắn chuyển đổi tâm tình, thả lỏng: "Đúng rồi, mấy ngày nữa trung học chúng ta có tụ họp, rất nhiều người, hai người cùng đi không?"

Tô Ý Nhiên không biết tin tức này, trêи thực tế, cậu và bạn trung học cơ hồ đã mất liên hệ.

Cậu cũng rất muốn gặp lại bạn học cũ trước đây, lập tức đồng ý: "Được đó, cụ thể là ngày nào?" cậu sợ ngày đó anh Đình và cậu đều bận.

Tiền Tiểu Minh nói: "Vẫn chưa xác định, lúc đó tớ nhắn WeChat thông báo cậu."

"Ừ, cảm ơn." Tô Ý Nhiên tạm biệt Tiền Tiểu Minh, cùng Cố Uyên Đình rời đi.

Trêи đường ra cửa bệnh viện, Tô Ý Nhiên không khỏi nhớ tới, kỳ thực trước khi Tiền Tiểu Minh thi đại học tỉnh ngoài, đại khái lớp 11, giống như trong chớp mắt, tình bạn giữa cậu và Tiền Tiểu Minh đã phai nhạt.

Cụ thể là bởi vì nguyên nhân gì, cậu hiện tại suy nghĩ, cũng đã không nghĩ ra. Bất kể nói thế nào, bây giờ có thể một lần nữa liên lạc với bạn cũ, là một chuyện tốt.

Tâm tình Tô Ý Nhiên rất tốt, ngược lại, kia chắc cũng không phải nguyên nhân quan trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi