ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!

Editor: May

Trong phòng thật là có một nam một nữ, nhưng mà lại không phải là Cố Thanh Thanh và Nhiếp Chi Ninh. Lúc người phụ nữ kia nhìn đến Từ Tử Câm, còn che nửa khuôn mặt bị Lý Du Du quăng bạt tai lại, kêu một câu: “Em họ.”

Là Trương Phục Hưng và Từ Tử Ngư!

Từ Tử Câm lười đi để ý chị họ bà con xa này, Lãnh Tư Thành càng là vậy, anh tuần tra một vòng toàn bộ căn phòng, thật sự không có nơi nào có thể che giấu người, lại hỏi Trương Phục Hưng và Từ Tử Bột, “Vừa rồi có nhìn thấy một người phụ nữ không?”

“Cô ta đi ra ngoài rồi!”

“Đi ra ngoài?” Lãnh Tư Thành lập tức hiểu rõ gì đó, chạy ra bên ngoài!

Bên ngoài hành lang, vẫn là không có một bóng người. Anh đứng ở cửa, nghĩ nghĩ, lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại!

Sau khi di động quay số điện thoại, anh liền rũ tay xuống, ở một bên chờ. Quả nhiên, liền ở vài giây sau, toilet nữ, truyền đến tiếng chuông rõ ràng!

Ở cùng lúc Từ Tử Câm chạy ra, điện thoại bị cắt đứt, mà tiếng chuông trong toilet, cũng dột nhiên im bặt ở trong cùng một thời gian!

Khóe môi Lãnh Tư Thành gợi lên một chút cười lạnh, nhẹ nhàng bỏ điện thoại về lại trong túi: “Công ty tôi còn có chút việc, liền đi trước.”

“Anh Tư Thành, anh đi nhanh vậy? Chúng ta đã lâu không gặp mặt, còn muốn nói chuyện với anh một lát đó.”

Lãnh Tư Thành cười cười, giọng nói không thấp -- dù sao, cũng có thể để người nào đó trong toilet nghe thấy: “Cô và Chi Ninh đã đính hôn. tôi thật lòng mong ước các người có thể bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm! Nếu Chi Ninh dám can đảm làm chuyện gì thật xin lỗi với cô, đặc biệt là phương diện phụ nữ, tôi nhất định giúp cô đánh gãy chân anh ta!”

Cả đêm, Lãnh Tư Thành cũng chỉ có những lời này là nói thật tình thật lòng nhất.

Từ Tử Câm cười gật đầu: “Anh ấy không dám.” Tưởng tượng đến chuyện anh ta thích Cố Thanh Thanh, ánh lửa trong mắt lại lóe lóe.

Lãnh Tư Thành vỗ vỗ bả vai cô ta, liền muốn rời đi. Từ Tử Câm còn tiến lên hai bước đuổi theo: “Anh Tư Thành, hôm nay chị của em vốn dĩ muốn tới, chị ấy nói chị ấy rất nhớ anh.”

Bước chân Lãnh Tư Thành không hề có tạm dừng, một đường đi đến thang máy.

Chỉ là đi đến chỗ rẽ, tròng mắt anh, tựa hồ lơ đãng liếc mắt về phương hướng toilet nữ một cái.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi