ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Ngày hôm qua Cố Thanh Thanh gọi điện thoại cho anh, tuy rằng sau đó anh gọi qua, cô tắt máy, chỉ là, tốt xấu gì cô còn biết sau khi anh tới Berlin, gọi điện thoại hỏi một chút anh bình an hay không, so với cô lúc trước, cho dù anh chết ở bên ngoài cũng không chiếm được nửa điểm rũ lòng thương của cô thì tốt hơn nhiều.Nhớ tới thời điểm trước khi anh đi, cô ở trên cửa sổ nói “Lên đường bình an”, cho dù Berlin mưa phùn bay tán loạn, trong lòng anh cũng là một mảnh sáng sủa.Từ Tử Bội dẫm giày cao gót đi đến bên cạnh anh, trong tay cầm ly có chân dài, còn đựng đầy nửa ly rượu Lion Hessen quý mang theo chút ngọt. Loại rượu này là dùng quả nho tự nhiên đóng băng, ủ thành ở nhiệt độ thấp, một ly đi xuống, không chỉ có sẽ không khô nóng, ngược lại còn sẽ làm người vô cùng thanh tỉnh.So với chính mình, ba năm này, Lãnh Tư Thành thay đổi càng nhiều hơn. Ba năm trước đây, Lãnh Tư Thành vừa mới tiếp nhận tập đoàn Lãnh thị, vẫn là một thanh niên khí phách hăng hái nhiệt huyết. Mà hiện tại, ở dưới năm tháng mài giũa, anh đã mài giũa thu lại ánh sáng, như là một khối ngọc thô chưa mài dũa, được tạo hình thành tạc tượng tinh mỹ, càng thêm trầm tĩnh mê người.Chỉ là, anh tốt hơn nữa, cũng đã kết hôn. Mặc kệ ba năm trước đây anh cưới Cố Thanh Thanh, là bởi vì trả thù nhà họ Từ, hay là bởi vì sự kiện bất đắc dĩ kia, dù sao, hiện tại anh đã là chồng của người phụ nữ khác.Mà cô, cho dù có chút tiếc nuối, có chút buồn bã, nhưng trước nay chưa từng nghĩ tới muốn phá hư hôn nhân của anh, tiểu tam thượng vị.“Đã lâu không gặp.” Cô lay động ly rượu một chút, nhàn nhạt nói.“Ừ.” Lại là một tiếng “ừ”, chỉ là, so với ở phòng bao lúc trước, hiện tại Lãnh Tư Thành rõ ràng càng không để tâm. Anh cầm di động, vẫn luôn đang soạn tin nhắn.Nói cái gì tốt đây?“Ngày hôm qua cô gọi điện thoại cho tôi làm cái gì?” Không tốt, ngữ khí có điểm đông cứng.“Trong nhà xảy ra chuyện gì?” Cũng không tốt, vốn dĩ không có việc gì, có việc cô cũng sẽ tự mình nói với anh.“Thiếu tiền sao?” Càng không được, lần trước Cố Thanh Thanh ở STAR cãi nhau với anh, chính là bởi vì chuyện tiền bạc.Nghĩ tới nghĩ lui, Lãnh Tư Thành chợt ma xui quỷ khiến soạn mấy chữ -- “Anh nhớ em.”Mới vừa đánh xong chữ “em” cuối cùng, Lãnh Tư Thành như là chợt nhớ tới cái gì đó, ngạc nhiên một trận, mau chóng xóa đi chữ đã soạn.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi