ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Nửa ngày sau, Cố Thanh Thanh mới nói: “Ngày đó tôi là…… Tôi không cẩn thận, gọi nhầm điện thoại.”Liền mấy chữ này!Liền mấy chữ này, lập tức như là một chậu nước lạnh, rót từ đầu xuống dưới!Chờ mong, kích động cùng vui sướng vừa rồi trong lòng Lãnh Tư Thành, tất cả đều nháy mắt đánh nát!Giọng nói Lãnh Tư Thành nháy mắt thực lãnh khốc, “Không có việc gì tôi cúp đây.”Cố Thanh Thanh nghe ra được ngữ khí không kiên nhẫn cuae anh, tuy rằng biết anh sẽ không để ý quan tâm của mình, nhưng là, nghe anh vừa mới ho khan, lại nhìn nhìn thời tiết Berlin gần đây, vẫn luôn rơi xuống mưa phùn, có lẽ là anh bị cảm cũng không biết chừng.“Anh…… Chú ý thân thể. Berlin trời mưa……”“Cạch” một tiếng, điện thoại cắt đứt!Thật ra Lãnh Tư Thành không phải cố ý cắt đứt, anh vừa mới nghe được Cố Thanh Thanh nói không cẩn thận gọi lộn số điện thoại, tâm tình có thể nghĩ! Vốn mong đợi lâu như vậy, vẫn luôn nghĩ, quan hệ giữa hai người, rốt cuộc phá băng, không nghĩ tới, một câu “Không cẩn thận gọi nhầm” của cô, nháy mắt làm anh trở về tại chỗ!Nhưng là, mấy chữ cuối cùng của Cố Thanh Thanh, bởi vì tiếng nói nhỏ, anh nghe được không phải quá rõ ràng, chỉ nghe thấy “Trời mưa”, “Chú ý”, chú ý cái gì? Chẳng lẽ là quan tâm anh? Bảo anh chú ý thân thể? Bởi vì anh vừa mới ho khan vài tiếng, sợ anh cảm mạo?Anh nghĩ nghĩ, nhân tố kích thích nháy mắt lại tiêu thăng lên! Ai kêu anh vừa mới tiện tay, lời nói cũng chưa nghe rõ tiện tay mau chóng cúp điện thoại.Muốn gọi điện thoại lần nữa, anh lại nên nói cái gì đây? Chẳng may, anh hưng phấn gọi điện thoại qua, bên kia, Cố Thanh Thanh lại lạnh như băng trả lời anh “Không cẩn thận gọi nhầm” giống như vừa rồi, à, chỉ là “Thuận miệng quan tâm anh một chút”, vậy anh chẳng phải là, còn phải gặp đả kích một lần nữa ư?Vốn trong lòng Lãnh Tư Thành vẫn luôn ôm tâm tình chờ mong cùng thấp thỏm, ai biết sau khi gọi điện thoại xong, tâm tình của anh càng chờ mong và thấp thỏm.Thôi, vẫn là chờ lúc anh trở về sớm, cho cô một kinh hỉ đi.----






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi