ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Bảo an sửng sốt, trong mắt áp lực nháy mắt lớn không ít: “Nếu không, vị tiểu thư này cô vẫn là……”“Cút!” Nhiếp Chi Ninh tiến lên một bước, chặn bảo an, lại quay đầu lại trừng mắt liếc nhìn Trần Văn Tiệp một cái: “Cô có biết, cô ấy là ai không?”Trần Văn Tiệp sao có thể biết? Cô còn gọi huyên náo: “Tôi quản cô ta là ai, tóm lại, hôm nay tôi chính là muốn lột sạch quần áo cii ta điều tra đến cùng!”Bên cạnh, mấy tên đàn ông hút thuốc vây xem kia, cũng chuyện tốt ồn ào: “Mỹ nữ, cô để cho chúng tôi kiểm tra một chút thôi! Nếu là cô thật không trộm, cũng coi như là trả lại cho cô một cái trong sạch a?”Đang nháo đến túi bụi, bỗng nhiên, có người đi tới……Sắc mặt Cố Thanh Thanh sơ đạm, chính là, lại ở sau khi nhìn thấy người tới, sắc mặt vốn tái nhợt liền càng thêm trắng bệch!Từ Tử Bội, lại có thể là Từ Tử Bội!Cho dù là Từ Tử Câm cũng tốt a, sao sẽ là Từ Tử Bội?Cô ta còn mặc lễ phục dạ hội, dẫm giày cao gót, ra cửa tựa hồ là lấy điện thoại từ trong túi xách ra, đang gọi điện thoại. Ngay từ đầu, cô ta cũng không có chú ý tới, tình huống đám người Cố Thanh Thanh bên này, thẳng đến bên cạnh có mấy người đàn ông vẫn luôn ồn ào: “Cô liền cởi một chút, kiểm tra một chút thôi! Như vậy, bằng không cô không cời, để cẩn thận sờ sờ từ đầu đến chân cô, nếu là sờ không thấy thì thôi?”Hôm nay Trần Văn Tiệp có tâm làm cô không qua được, còn đứng ở một bên ôm cánh tay nói: “Cái gì sờ không có thì thôi? Nếu cô không cởi quần áo ra để chúng tôi kiểm tra, vậy tôi liền báo cảnh sát!”Từ Tử Bội đứng đến rất xa, nói chuyện điện thoại xong, chỉ là mơ hồ nghe được bên này có động tĩnh, tựa hồ là người hai bên đang cãi nhau. Bởi vì cách đến xa, cô ta nghe không rõ lắm những người này đang nói cái gì, cũng thấy không rõ người. Từ Tử Bội khẽ nhíu mày, cô không phải một người thích lo chuyện bao đồng, xoay người chuẩn bị vào cửa.Đúng lúc này, Từ Tử Câm cũng ra cửa. Nhìn thấy chị gái ở bên ngoài, cô ta lập tức chào hỏi: “Chị.”Từ Tử Bội gật gật đầu, Từ Tử Câm cười: “Chị ra ngoài hít thở không khí à?” Hiện tại cuộc họp báo mở xong rồi, sân bãi cũng thực mau thu dọn sạch sẽ, đang mở tiệc. Từ Tử Bội lại gật gật đầu: “Em thì sao?”“Em tới tìm Chi Ninh a, anh ấy mới vừa nói ra ngoài, cũng không biết chạy đi đâu.” Từ Tử Câm vẻ mặt hờn dỗi, cầm di động chuẩn bị gọi điện thoại cho anh, chợt nghe được, đầu kia hành lang, có người đang tranh chấp ầm ĩ.Ầm ĩ, cô ta cũng không để ý tới, mà khi cô ta nghe được giọng nói của Nhiếp Chi Ninh, vậy liền không giống!Nhiếp Chi Ninh ở bên này nói: “Cô có bản lĩnh liền báo cánh sát đi! Cô cho rằng cô nói suông chứ không làm gì như vậy là có thể bôi nhọ bịa đặt à? Một tiểu tam như cô còn làm đến kiêu ngạo như vậy, tôi chưa thấy qua người phụ nữ nào tiện -- như cô vậy!”“Tôi tiện thì làm sao?” Trần Văn Tiệp ngược lại trừng lông mày, cô ta bị tức kích phát lên rồi, dứt khoát đắc tội anh hoàn toàn, “Anh cho rằng các người thì tốt hơn đâu? Năm đó nhà họ Lãnh xảy ra chuyện, nhà họ Nhiếp nhà họ Từ một đám xuất ngoại tránh nạn, hiện tại Tư Thành tốt hơn, lại một đám li3m mặt dán trở về, ai cao quý hơn ai!”“Cô! --” Nhiếp Chi Ninh tức đến lập tức nghẹn trụ. Nhưng là, trong lòng anh rõ ràng, Trần Văn Tiệp nói tuy rằng khó nghe, nhưng là đích xác không sai. Năm đó nhà họ Lãnh xảy ra chuyện, ba mẹ và trưởng bối nhà họ Từ, thật là nghe tin tránh né!Đồng dạng dừng lại bước chân còn có Từ Tử Bội. Năm đó nhà họ Từ thất tín bội nghĩa, nhưng cô ở trước khi đi tìm được anh, tỏ vẻ chính mình nguyện ý lưu lại, cùng nhau đồng cam cộng khổ với anh, lại bị Lãnh Tư Thành lạnh lùng cự tuyệt!Anh còn thần sắc sơ đạm nói: “Tôi không thích cô, hôn ước của chúng ta hủy bỏ, cô đi đi.”Từ Tử Bội vẫn luôn cảm thấy, Lãnh Tư Thành có lẽ thật sự không thích cô, thẳng đến phát hiện, anh cất giấu cây bút do cô thiết kế……Nhưng anh vẫn là so đo chuyện sai lầm của nhà họ Từ năm đó, hơn nữa, anh đã kết hôn.Cô không có hứng thú làm tiểu tam, chỉ có thể cảm khái, chính mình và anh, có duyên không phận đi.Từ Tử Bội không so đo, không đại biểu Từ Tử Câm cũng không so đo, cô ta lập tức dẫm giày cao gót đi mau vài bước, một phen kéo Trần Văn Tiệp qua: “Cô nói nhà họ Từ chúng tôi cái gì! -- A, là cô!”Ở khi kéo Trần Văn Tiệp qua, Cố Thanh Thanh tránh ở phía sau, cứ như vậy không hề dự triệu cùng cô ta, cùng Từ Tử Bội, mặt đối mặt!Trong nháy mắt nhìn thấy Cố Thanh Thanh, Từ Tử Bội có một chút ngốc lăng.Cô không cảm thấy Cố Thanh Thanh thực bình thường. Ba năm trước đây cô ta an tĩnh ngượng ngùng, không chút nào thu hút.Cố Thanh Thanh hiện tại, cho dù quần áo mộc mạc, nhưng vừa đứng ở kia, giữa ánh mắt lộ ra một cổ hơi thở điềm nhiên cao quý, như là một đóa hoa nở rộ, làm người khó có thể bỏ qua.Người này là ai, vì sao nhìn có điểm quen thuộc?





Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi