ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Vừa rồi nhìn thấy cô mới tỉnh, chính mình trong lúc nhất thời đã quên việc này, thật là nên giao phó với cô một chút.Cúp điện thoại, anh đi trở về phòng bệnh, Cố Thanh Thanh ngồi ở trước giường cúi đầu, không biết đang nhìn cái gì, ánh mắt cũng không có điểm rơi.Anh cầm di động, nghĩ nghĩ vẫn là đi tới khai báo rõ ràng với cô: “Chuyện đêm qua anh đã biết. Trần Văn Tiệp dám đối với em như vậy, anh nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ta!”480 vạn kia, anh không phải thuận miệng nói một chút, cho dù sẽ không để cô ta trả nhiều tiền như vậy, cũng nhất định lột da cô ta! Chờ cô ta làm xong tất cả hợp đồng trong tay, về sau cô ta sẽ không lại nhận được bất kỳ thông cáo gì, sẽ phong sát tuyết tàng cô ta không kỳ hạn!Cố Thanh Thanh chỉ là thuận miệng “ừ” một tiếng, tựa hồ hoàn toàn là không để bụng về xử trí Trần Văn Tiệp .Dù Trần Văn Tiệp lại kiêu ngạo như thế nào đi nữa, cũng chỉ là một “Thế thân” không thành công, cô chưa từng có để vào mắt. Sau khi hai người hơi hơi trầm mặc trong nháy mắt, Cố Thanh Thanh chợt hỏi một câu: “Vậy, Từ Tử Bội thì sao?”Giọng nói của cô vẫn thực nhẹ như cũ, đầu cũng vẫn luôn không xoay qua nhìn anh. Nhưng là, tay cô đặt trên chăn đơn, lại không tự giác nắm chặt!“Từ Tử Bội?” Lãnh Tư Thành khẽ nhíu mày. Ở trong ấn tượng của anh, cùng Từ Tử Bội đã sớm là chuyện cũ năm xưa, tai tiếng lần này cũng không phải anh cố tình chế tạo, đặc biệt là sự kiện tối hôm qua, hoàn toàn không có chút quan hệ nào với cô ta: “Này có quan hệ gì với cô ta?”Tay Cố Thanh Thanh, không tự do tự tại nắm chặt chăn đơn, càng nắm càng chặt, thẳng đến chăn đơn bị cô nắm ra một nếp nhăn nhỏ, cô mới bừng tỉnh buông lỏng tay ra, buồn bã cười cười: “Đúng vậy, không có quan hệ gì với cô ta.”Vừa rồi, Lãnh Tư Thành gọi điện thoại với ba, cô đều nghe thấy được. Đối mặt với Trần Văn Tiệp, Lãnh Tư Thành không lưu tình chút nào. Cố tình hỏi đến Từ Tử Bội, anh lại chỉ nói “Có tính toán khác”, còn nói, “Thực mau liền có phương pháp xử lý tốt hơn”!Xử lý như thế nào? Là tính toán tiếp tục kết giao với Từ Tử Bội một đoạn thời gian lại ly hôn với mình, hay là trực tiếp ngả bài với chính mình?Ở trong lòng anh, trước nay Từ Tử Bội đều là một đạo ánh trăng sáng tỏ, chỉ có cô và Trần Văn Tiệp mới là “vật thay thế” cho cô ta!Đôi mắt nhìn chằm chằm dĩa táo đã cắt xong kia, ở bên trong không khí oxy hoá, dần dần biến thành màu vàng, nhũn ra, như là hôn nhân và tình cảm thay đổi chất, muốn tìm về xúc động cùng dũng khí lúc ban đầu, lại càng ngày càng không dễ dàng.Hơi hơi nhắm mắt lại, rõ ràng, đã sớm biết tâm ý của anh, vì sao cô còn sẽ sinh ra một tia hy vọng xa vời như vậy?Tối hôm qua bồn nước lạnh băng kia, còn không có làm cô thanh tỉnh sao?Hẳn là, nên là lúc hoàn toàn quyết đoán!“Tôi có chút mệt mỏi.” Cô nhẹ nhàng rũ mi mắt xuống, không hề để ý tới anh, chậm rãi nằm xuống.Lãnh Tư Thành nhìn sắc mặt của cô có chút không tốt, ánh mắt cũng hơi hơi nhắm lại, còn tưởng rằng cô thật là thân thể không khoẻ, giúp cô đắp chăn “Em nghỉ ngơi cho tốt.”Cố Thanh Thanh không có nói thêm câu nào nữa, cũng không có đáp lại anh, chỉ là an tĩnh nhắm mắt lại.Lãnh Tư Thành sợ đánh thức cô, đứng dậy chuẩn bị đi gian ngoài công tác, vừa mới đi đến cạnh cửa, lúc tay đụng tới then tay cửa, Cố Thanh Thanh chợt mở miệng, giọng nói thực đạm: “Buổi trưa tôi ăn rất nhiều, chờ lát nữa cũng muốn nghỉ ngơi thật tốt, anh có thể …… đừng làm việc ở bên ngoài hay không, luôn có người ra ra vào vào, thực ồn.”Lãnh Tư Thành sửng sốt, ý tứ của cô là, cô muốn ở chỗ này một mình nghỉ ngơi thật tốt, không muốn để người quấy rầy cô?Cũng đúng, anh chỉ ở chỗ này làm việc một buổi sáng, trợ lý Trình hội báo nhiệm vụ, ra ra vào vào đều rất nhiều lần, liền càng miễn bàn, còn khả năng sẽ có những người khác bởi vì các loại công việc ra vào.“Được.” Anh gật gật đầu, “Nơi này là phòng VIP, rất an toàn, anh lại phái hai người ở bên ngoài chiếu cố em, nếu em có việc, ấn chuông giường hoặc là gọi người đều có thể.”Cố Thanh Thanh không đáp lại gì, anh lại nhìn cô vài lần, đi ra cửa phòng.Thực mau, Lãnh Tư Thành đã kêu tới hai vệ sĩ, canh giữ ở cửa, phân phó bọn họ có việc liền tùy thời hội báo. Trước khi đi, còn không yên tâm nhẹ nhàng mở ra một đạo khe hở, nhìn Cố Thanh Thanh trên giường bệnh, an ổn nhắm mắt ngủ, lúc này mới đóng cửa đi ra.Tiếng bước chân, càng lúc càng xa, cuối cùng, rốt cuộc hoàn toàn biến mất.----






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi