ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Cho dù cô thật sự không yêu anh, cũng là người vợ anh cưới hỏi đàng hoàng, phu nhân duy nhất của Lãnh Tư Thành anh! Nhưng hành động của anh, lại không khác gì hung hăng tát mấy bạt tai lên mặt cô, xé đi tôn nghiêm làm chính thất của cô, làm tất cả mọi người có thể tùy ý coi khinh cô, giày xéo cô.Nếu không phải anh trêu chọc, Trần Văn Tiệp làm gì có lá gan, lại có thể dám bôi nhọ cô trộm đồ vật?Nếu không phải anh và Từ Tử Bội truyền tai tiếng, cô đâu sẽ không vui đến cảm lạnh nằm viện?Nếu không phải anh không để ý đến tâm sự của cô, sao cô lại sẽ rời đi bệnh viện, một mình một người uống rượu ở chỗ này?Cô có yêu anh không thì có gì quan trọng? Anh yêu cô, không thể buông cô ra, kia không phải đủ rồi sao?Hơn nữa -- anh có tư cách gì cầu tình yêu của cô? Anh là đầu sỏ gây tội hại chết ba cô!Cô hận anh, là theo lý thường nên làm!“A, Lãnh Tư Thành.” Cố Thanh Thanh ngẩng đầu ở trong lòng ngực anh, nhẹ trào cười một tiếng, dùng sức vươn tay nhỏ, muốn đẩy anh ra.Lại bị Lãnh Tư Thành bắt lấy, sau đó dứt khoát duỗi tay, chặn ngang bế cô lên, chuẩn bị mang cô xuống núi.“Chờ đã! Lãnh Tư Thành!” Nhiếp Chi Ninh che lại mặt bị đánh đau, gian nan bò dậy từ trên mặt đất, “Anh hoàn toàn không yêu Thanh Thanh! Nếu anh vẫn luôn thích chính là chị Tử Bội, vì sao anh không buông tay!”Lãnh Tư Thành, chỉ là ôm Cố Thanh Thanh, nhàn nhạt ngoái đầu nhìn lại, nhìn anh ta một cái.Một cái liếc mắt kia, cực lạnh, cực đạm. Như là cảnh cáo, lại như là cảnh giác, rồi sau đó, anh cái gì cũng không nói, ôm Cố Thanh Thanh, một đường đi xuống cầu thang.“Lãnh Tư Thành, anh đứng lại!” Phía sau, Nhiếp Chi Ninh cũng lập tức đuổi kịp, chạy chưa đến hai bước, phía dưới, bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ nôn nóng: “Chi Ninh, Chi Ninh, anh ở chỗ này sao?”Là Từ Tử Câm và Từ Tử Bội, một đường tìm người, tìm nửa ngày không có kết quả, gọi điện thoại cho trợ lý Trình, hỏi anh ta tình huống. Trợ lý Trình cũng nói, “Nơi phu nhân có thể đi đều tìm rồi, phu nhân cũng không có người thân nào khác, thật sự không biết sẽ đi nơi nào.”Nói đến người thân, Từ Tử Bội linh quang chợt lóe, nhớ tới người cha đã qua đời của Cố Thanh Thanh, liền hỏi nơi mai táng của ông ấy, cho nên cũng đuổi lại đây.Nhưng cô vừa mới ở dưới nghe được cái gì? Nhiếp Chi Ninh nói “Anh căn bản là không yêu Thanh Thanh, vẫn luôn thích chính là chị Tử Bội”?Từ Tử Bội ở dưới chân núi, thời điểm nghe một câu như thế, hoàn toàn ngây dại. Cô thậm chí dừng bước, chỉ nhìn thấy em gái một đường đi lên trên, đi đón Nhiếp Chi Ninh.Mà Lãnh Tư Thành, đúng lúc này, ôm Cố Thanh Thanh, đi từng bước một xuống tới.Từ Tử Bội cả kinh, trong lúc nhất thời trong lòng lại có thể có chút kinh hoảng, cô cũng không biết nên đối mặt với Lãnh Tư Thành cùng Cố Thanh Thanh như thế nào, chỉ nhìn anh đi từng bước một ôm Cố Thanh Thanh đến gần chính mình, biểu tình lạnh nhạt, ánh mắt bình tĩnh, sắp đụng phải cô, cũng không tính toán tránh ra.Ngược lại Từ Tử Bội đi sang bên cạnh, Lãnh Tư Thành cứ như vậy thẳng tắp ôm Cố Thanh Thanh xuống núi, trong nháy mắt gặp thoáng qua, thậm chí liếc mắt một cái cũng không có nhìn về phía Từ Tử Bội, giống như xem cô trở thành không khí.Trái tim bị nhấc lên cao cao của Từ Tử Bội, trong nháy mắt lại rơi xuống đáy cốc. Cô thậm chí còn đi về phía trước hai bước, muốn gọi anh lại, nhưng lời nói đến bên miệng, cô lại không biết nên mở miệng như thế nào, cứ như vậy trơ mắt nhìn Lãnh Tư Thành ôm Cố Thanh Thanh càng chạy càng xa, cuối cùng biến mất không thấy.Luôn là như vậy! Lúc ở cao trung, ở đại học, tất cả mọi người nói hai người bọn họ là một đôi trời đất tạo nên. Từ Tử Bội ngẫu nhiên cũng cảm giác được, Lãnh Tư Thành đối với cô, tựa hồ thật sự không quá giống với những nữ sinh khác, thậm chí còn đính hôn với cô, cô cũng từng ảo tưởng qua -- anh có thể là thật sự rất yêu cô.Nhưng mà, ở lúc cô muốn lưu lại bồi anh, anh lại không chút do dự cự tuyệt. Biểu tình lạnh nhạt kia -- tựa như vừa rồi.Tới bãi đỗ xe, Lãnh Tư Thành cúi đầu vừa nhìn, có lẽ Cố Thanh Thanh là do uống quá nhiều rượu, đã ngủ ở trong lòng ngực của anh rồi.Cho dù ngủ, ấn đường của cô vẫn nhíu chặt như cũ, tay nhỏ vẫn đang đầy ra, giống như hận không thể lập tức thoát ly quan hệ với anh, không muốn lại có bất kỳ liên hệ gì với anh nữa.Trong lòng Lãnh Tư Thành đau xót, thật cẩn thận buông cô xuống, mở cửa xe, lại đỡ cô đến trên ghế phụ, thay cô cài tốt đai an toàn.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi