ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




“Vậy cũng không được.” Trong lòng Lãnh Tư Thành vui sướng khi người gặp họa, trên mặt lại càng là nghiêm trang, “Tử Câm và anh xem như là thanh mai trúc mã, nếu anh kết hôn với Tử Câm, liền phải đối tốt với cô ấy. Đừng lại nháo ra tin tức không tốt gì, cũng đừng lại làm Tử Câm sinh khí.”Một phen nói đến Từ Tử Câm không ngừng gật đầu, đôi mắt thoáng nhìn, nhìn về phía Nhiếp Chi Ninh bên cạnh, đáy mắt có một tia ôn nhu, càng có một tia chờ mong.Ánh mắt Nhiếp Chi Ninh chợt ngưng, cúi đầu nhìn đến biểu tình chờ mong của Từ Tử Câm, ở thời điểm ngẩng đầu dư quang khóe mắt bay tới sườn mặt Cố Thanh Thanh, hơi hơi có chút giãy giụa.Cho dù không có Cố Thanh Thanh, anh cũng không nhất định sẽ lựa chọn Từ Tử Câm. Cho dù là lúc đáp ứng đính hôn với cô ta, anh suy xét càng nhiều, vẫn là cha mẹ cầu xin cùng cảm động Từ Tử Câm đau khổ theo đuổi nhiều năm, cũng không phải là yêu.Nắm chặt tay nửa ngày lại buông ra, anh qua một lúc mới nói: “Trước vẫn là đợi một chút đi.”Anh chỉ nói một câu này! Sau câu đó, cảm xúc vốn chờ mong hưng phấn và ôn nhu của Từ Tử Câm lập tức liền biến mất vô tung. Nhiếp Chi Ninh dừng một chút còn bổ sung nói: “Bây giờ tôi còn chưa có chuẩn bị tốt, dù sao còn trẻ, nhưng là, nếu đã đính hôn, tôi liền sẽ không làm trái.”Tuy rằng nói “Không làm trái”, nhưng cảm giác hoàn toàn không phải đang kết hôn, mà là giống như hai công ty ký hợp đồng!“Vậy là tốt nhất.” Lãnh Tư Thành giống như có thật nói, “Hy vọng anh nhớ kỹ lời vừa rồi. Thanh xuân phụ nữ cũng liền mấy năm như vậy, qua một hai năm không kết hôn, vỗ vỗ mông chạy lấy người, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?”Trong phòng một mảnh trầm mặc, nửa ngày sau, Từ Tử Bội ra tới cười hoà giải: “Tử Câm, em cũng vậy, người khác chị liền không nói, về sau tính tình của em phải tốt hơn một chút, đừng luôn tức giận với Chi Ninh.”Tâm tình Từ Tử Câm không tốt, nhìn Cố Thanh Thanh bên cạnh sắc mặt hồng nhuận, tâm tình liền càng không tốt. Tròng mắt của cô ta vừa chuyển: “Anh Tư Thành, hiện tại chị gái của em vẫn là cô gái chưa gả, không biết anh có thanh niên tài tuấn nào có thể giới thiệu cho chị gái của em không? Nhất định phải là thanh niên tài tuấn a, điều kiện quá kém em sẽ không đồng ý! Anh Tư Thành, anh Tư Thành?”Cô ta vừa cúi đầu, nhìn thấy Lãnh Tư Thành lấy đi tô mỳ của Cố Thanh Thanh, giúp cô trộn lên, vừa trộn vừa nói: “Mỳ còn chưa trộn đều, muốn ăn đường tỏi không? Không ăn cũng có thể đặt lên mỳ, phòng ung thư.”Anh nói, trước cầm lấy khăn ướt, cẩn thận lau khô tay, ngón tay thon dài cầm lấy một viên đường tỏi, lột xuống từng múi, lại bỏ vỏ múi tỏi đi. Nhìn thấy đôi mắt Cố Thanh Thanh tràn ngập hơi nước không hề chớp mắt nhìn chính mình, anh khẽ nhíu mày: “Như thế nào, em muốn ăn?”Ngón tay nhẹ nhàng đưa qua, nhét một viên đường tỏi vào trong miệng cô.Cố Thanh Thanh là rất không thích hương vị tỏi, nhưng khó có được chính là, không nghĩ tới, đường tỏi này thật là ngọt, từng chút từng chút, thấu tới trong lòng rồi.Lãnh Tư Thành híp mắt nhìn cô nhẹ nhàng nhai nhai, mới vừa lòng thu hồi ngón tay, luyến tiếc lau sạch sẽ ngón tay lây dính hương vị khóe môi cô đi, nhàn nhạt quay đầu lại: “Ừ, gọi tôi làm gì?”“Em……” Từ Tử Câm nhìn đến bộ dáng hai người này, lập tức không biết nên nói cái gì mới tốt.“Tử Câm, em cũng thật là nhọc lòng.” Từ Tử Bội ngược lại cười cười, “Bây giờ chị đang ở kỳ sự nghiệp bay lên, đều hận không thể một ngày làm việc 24 giờ, làm sao có thời giờ yêu đương? Em và Chi Ninh hòa hảo, chú dì liền an tâm rồi.”----Trước khi đi, cô ta còn muốn cho Cố Thanh Thanh chút thuốc mắt: “Anh Tư Thành, anh không mời tụi em đi nhà mới của anh chơi sao? Gọi là gì ‘ chung cư Khuynh Thành’?”Nhắc tới khởi chung cư Khuynh Thành, quả nhiên thân hình Cố Thanh Thanh hơi dừng lại một chút. Đối với cô mà nói, tòa chung cư kia, chẳng khác nào hương ôn nhu của Lãnh Tư Thành bên ngoài, mang đến cho cô tất cả đều là hồi ức không tốt đẹp.Lãnh Tư Thành không để ý tới cô ta, chỉ là cười cười: “Phải không?” Ngay sau đó, anh nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay Cố Thanh Thanh: “Bà xã, cô ta nói muốn tới nhà của chúng ta chơi, chúng ta có phải trở về bố trí thật tốt một chút không?”Cố Thanh Thanh cúi đầu nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, Lãnh Tư Thành mới tươi cười vừa lòng: “Về sau có cơ hội lại mời các người đi nhà của chúng ta chơi, gặp sau.”Lãnh Tư Thành và Cố Thanh Thanh mới vừa đi, Nhiếp Chi Ninh cũng cúi đầu xoay người: “Anh đi toilet một chuyến.”






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi