ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!

Editor: May

Cho dù sau đó bọn họ chân chính quen biết, kết hôn, lại cãi nhau, thời điểm quan hệ xấu nhất, cô cũng không có quên, ngày trời trong xanh bình đạm không có gì lạ kia, ảo ảnh tuyết trắng đứng ở trên sân thượng nhìn cô. Giống như cách thật sự gần, rồi lại xa cuối chân trời, tựa như vừa rồi lúc cô về nhà, nhìn thấy anh đứng ở cầu thang nhìn cô.

----

“Nếu cô thật sự cảm thấy nhàm chán, có thể tới công ty chúng tôi.”

Lãnh Tư Thành nhìn nhìn cô, đạm nhiên mở miệng.

Cố Thanh Thanh thu hồi ánh mắt, trầm thấp cười nhạt: “Tôi đi công ty các người? Là đi tập đoàn Lãnh thị, hay là đi giải trí Hoàng Đình?”

Lãnh Tư Thành nhàn nhạt nhìn cô một cái, khẽ nhíu mày, giống như còn thật đang suy nghĩ thay cô, rồi sau đó mới nói: “Cô học chính là kế hoạch quảng cáo, đi tập đoàn Lãnh thị cũng không có quá nhiều cơ hội phát triển. Chi bằng đi giải trí Hoàng Đình. Từ mặt bằng quảng cáo làm lên, sau đó là quảng cáo ti vi, thậm chí biên đạo gì đó.”

Lãnh Tư Thành nói nói, còn bổ sung một câu: “Đương nhiên, loại chuyện đi công ty khác làm việc này, cô nghĩ cũng đừng nghĩ.”

Cố Thanh Thanh càng là không cân bằng, trong lòng tựa hồ có loại dòng khí xông thẳng, một câu không cẩn thận liền nói ra miệng: “Tôi đi giải trí Hoàng Đình, giúp những người phụ nữ đó của anh làm tạo hình chụp MV quay quảng cáo?”

Bình thường cô nói chuyện xem như cực có chừng mực, biết Lãnh Tư Thành không thích cô hỏi đến việc riêng của mình, cho nên chưa bao giờ từng hỏi đến trải qua của anh và những người phụ nữ đó.

Nhưng hôm nay, nghe ý tứ lời nói của Lãnh Tư Thành, có lẽ anh thật sự nghe xong Trần Văn Tiệp mách lẻo, trong lòng có chút hoài nghi chuyện cô đi bên ngoài làm việc, lại khó chịu cô nhằm vào Trần Văn Tiệp, cho nên mới nói như vậy đi?

Trong lòng đột nhiên liền có chút ủy khuất. Anh đi bên ngoài tìm phụ nữ không sao cả, những người đó ở sau lưng nghị luận cô, khinh thường cô, cô cũng có thể cười cho qua chuyện. Nhưng vì người phụ nữ khác, những phụ nữ đó còn rõ ràng ở dưới tình huống làm sai, trở về tìm cô phiền toái, trong lòng cô làm sao cũng không qua được.

Có lẽ là trong giọng nói có chút phập phồng khác với bình thường, Lãnh Tư Thành quay đầu lại nhìn cô một cái, trong mắt, có một tia cảm xúc nghiền ngẫm khó có thể phát hiện.

“A, phải không? Tôi không dự đoán được -- cô lại có thể còn sẽ chú ý những chuyện đó.”

Cố Thanh Thanh bị câu huyền diệu này của anh nghẹn trong lòng không thoải mái: “Những truyền thông rách nát kia của anh cả ngày đều đưa tin, cho dù mỗi ngày tôi bế quan không ra, chỉ xem máy tính TV cũng đều sẽ biết.”

Không nghĩ tới, sau khi Lãnh Tư Thành nghe xong những lời này, không chỉ có không tức giận, ngược lại -- còn cười đắc ý.

Một bên khóe môi của anh hơi hơi gợi lên, chân dài mở ra, thẳng đi đến bên sô pha ngồi xuống, hai chân thoải mái xếp chồng, đầu nghiêng một chút, cằm vừa nhấc. Ngón tay thon dài, nhẹ nhàng đánh tay vịn sô pha, như là giống đực đang khoe khoang chính mình có được càng nhiều giống cái, cười khẽ nhìn cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi