ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!

Editor: May

“A?” Người phụ nữ kia sửng sốt, này vẫn là khách hàng đầu tiền, bảo cô ta rửa mặt sạch sẽ rồi lại hầu hạ! Cô ta nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thành, gần như không thể tin tưởng lời vừa mới nghe được. Nhưng Lãnh Tư Thành cúi đầu xoay ly rượu, không có hứng thú đáp lại cô ta một câu.

Người phụ nữ kia bất đắc dĩ, cũng sợ Lãnh Tư Thành bị những người khác câu đi, cố ý lớn tiếng cười duyên nói: “Lãnh tổng, em đi ngay, lập tức liền trở về.”

Nhìn thấy bạn gái bên người Lãnh Tư Thành đi rồi, Đỗ tổng cười tủm tỉm cầm ly rượu lại đây, muốn lôi kéo làm quen: “Lãnh tổng, không hài lòng?”

Lãnh Tư Thành đặt ly rượu xuống, kéo ra một tươi cười lười biếng, dựa vào trên sô pha không trả lời. Đỗ tổng còn cười: “Cũng đúng, gần đây STAR cũng không có gương mặt mới mẻ nào, cô gái này so với Trần tiểu thư hồng nhan tri kỷ của Lãnh tổng ngài, tự nhiên là kém vài cấp bậc. Chị Quyên đáng giận kia, tôi đã sớm nói, đêm nay muốn mở tiệc chiêu đãi khách quý, bảo cô ta giữ cô gái xinh đẹp đáng yêu nhất lại cho tôi. Kết quả lại đưa những mặt hàng này!”

Lãnh Tư Thành trầm thấp cười nhạt, “A, phải không?”

Đỗ tổng còn lập tức tỏ lòng trung thành: “Vậy tôi đi ngay, chiêu đãi Lãnh tổng, tự nhiên muốn chọn tốt nhất, những dưa vẹo táo nứt kia xem như cái gì? Cũng không biết xấu hổ đưa lại đây chướng mắt!”

Dứt lời, ông ta thật sự đứng lên, uống có hơi nhiều, bước chân lui ra cửa.

Đỗ tổng mới vừa ra khỏi cửa, Mạc Đông Dương cười tủm tỉm tiến lại đây: “Ông ta đi ra ngoài làm gì? Không phải phòng bao có toilet sao?”

Lãnh Tư Thành đầu cũng không nâng, nhàn nhạt nói: “Tìm phụ nữ xinh đẹp đi, không phải cậu thích nhất sao?”

Mạc Đông Dương cười đáp: “Tôi và cậu không giống nhau, tôi đây, có một nguyện vọng to lớn, là hy vọng có thể để mỗi một người phụ nữ trên thế giới này "tính phúc". Cho dù cô ta tạm thời ‘ trầm luân ’, kỵ sĩ bạch y như tôi cũng đến phát huy tinh thần kỵ sĩ, cứu cô ta thoát ly biển khổ. Mà cậu, cậu ở trước mặt những người phụ nữ này không phải là đại gia, cậu là hoàn toàn không xem bọn họ là người! A, ngoại trừ vị nào đó của cậu……”

Lời còn chưa dứt, Lãnh Tư Thành đứng dậy, Mạc Đông Dương sửng sốt: “Cậu làm cái gì?”

Hiện tại thời gian còn sớm, anh ta sẽ không giống như lần trước, lại rời đi trước chứ?

“Đi ra ngoài hít thở không khí!” Ánh mắt Lãnh Tư Thành lãnh đạm, nhấc chân liền đi ra ngoài.

Kéo cửa ra, nhạc khúc bên ngoài ầm ĩ, âm nhạc vang giống như rung trời. Khúc nhạc phù phiếm, càng thêm hoàn toàn phát động cổ khí buồn bực kia ở trong lòng anh. Trợ lý Trình chờ bên ngoài, nhìn thấy Lãnh Tư Thành ra tới, lập tức tiến qua: “Lãnh tổng, cần cái gì sao?”

Lãnh Tư Thành chỉ là lắc đầu, tản bộ đi về phía ồn ào nhất.

Anh vừa rời đi, trợ lý Trình khẽ nhíu mày, nhỏ giọng nói thầm: “Nhưng tôi thật sự gặp được phu nhân a……”

----

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi