ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Đôi mắt Lãnh Tư Thành nhíu lại, đẩy cửa ra đi nhanh qua, đẩy mở cửa, bên trong tràn ngập sương mù, Cố Thanh Thanh đang ở bên trong dòng nước, thân thể trần truồng, vẻ mặt kinh hoảng nhìn anh!Cố Thanh Thanh đang tắm rửa, dòng nước ấm áp, cũng không có rửa đi bụi bậm trong lòng cô, ngược lại, làm cô càng tắm trong lòng càng nghẹn khuất, càng tắm càng có một loại cảm giác hít thở không thông nồng hậu.Là cô quá lòng tham sao? Lãnh Tư Thành cứu cô hai lần, lại muốn hòa hoãn quan hệ với anh, còn hạ quyết tâm, bỏ đi quá khứ, nguyện ý có một bé cưng với cô bắt đầu một lần nữa……Đây chẳng phải là cô suy nghĩ sở cầu sao? Vậy cô, vì sao còn cảm thấy không đủ chứ?Không, không phải không đủ, là càng sợ hãi đi?Chính cô cũng không biết vì sao Lãnh Tư Thành sẽ bỗng nhiên biến thành như vậy, ba năm trước -- hai người ở chung, cũng không thấy anh có bao nhiêu tâm tình và bồi dưỡng tình cảm gì với mình. Thậm chí, ở khi quan hệ của anh và Trần Văn Tiệp đang sâu nặng, hai người còn nháo thật nhiều lần, gần như là nhiều lần tan rã trong không vui.Mà hiện tại không giống vậy, tuy rằng đối với cô tốt một chút, nhưng một lời không hợp, không phải cũng đều xoay người liền đi sao?Cô sợ, sợ anh tốt lúc này, chỉ là xem hoa trong sương mù, ngắm trăng trong nước, chờ sau khi anh chơi chán chính mình, liền vứt tới sau đầu!Cô không phải những minh tinh giống như Trần Văn Tiệp, hôm nay bị người quăng ngày mai còn có thể tìm tới một người đàn ông khác lần nữa. Cô thích Lãnh Tư Thành mười năm, nhưng thuyết phục chính mình từ bỏ anh, cũng dùng mười năm! Thật vất vả mới làm chính mình chậm rãi rời đi từ sinh mệnh của anh, nếu lúc này anh lại đến trêu chọc cô, tương đương mười năm nỗ lực của cô thất bại trong gang tấc! Còn khiến cô có thêm một đứa bé, nhưng sau khi có đứa bé, anh lại ba tâm hai ý lần nữa, cô thật sự sẽ điên mất!Nhưng tất cả suy nghĩ miên man, ở thời điểm Lãnh Tư Thành đẩy cửa mà vào, tất cả đều đột nhiên im bặt. Vòi hoa sen phía trên còn đang xả nước, dòng nước rơi từ trên xuống, cô cách một màn mành nước, nhìn sắc mặt bình tĩnh của Lãnh Tư Thành đã có chút âm trầm, trong một đôi mắt màu hổ phách lóng lánh hai ánh lửa, đi về phía cô.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi