ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Anh đến quần áo đều không kịp mặc, lập tức vọt xuống, hiện tại thời gian còn không tính là muộn, Lạc Thanh Tuyết và Lãnh Vân Đình còn ở đại sảnh lầu một xem TV, bên cạnh nằm bò tiểu Wales. Mà trong phòng giặt, là dựa vào gần phòng khách, muốn đi phòng giặt, phải trải qua đại sảnh.Anh vừa xuống lầu, tiểu Wales phát hiện đầu tiên, vểnh tai, lập tức đứng lên, “gâu” một tiếng về phía anh. Lãnh Vân Đình và Lạc Thanh Tuyết quay đầu liền thấy, con trai chỉ quấn một cái khăn tắm lao xuống, giống như là chưa tắm rửa xong đã bị người đuổi ra khỏi nhà.Lãnh Vân Đình lập tức nhíu mày: “Tư Thành, bộ dáng này của con giống cái gì!”Lãnh Tư Thành không rảnh để ý tới ba trực tiếp chạy phòng giặt. Trong phòng giặt, ngược lại tìm được quần áo trên người anh rồi, nhưng là, anh lục trái tìm phải, không thấy bao của anh!“Con đang tìm cái gì?” Lạc Thanh Tuyết có điểm kỳ quái, đứng dậy hỏi hỏi con trai.“Mẹ, đồ trong túi con đâu?” Lãnh Tư Thành cũng bất chấp tất cả.“A, đống giấy phế trong túi con à, mẹ ném thùng rác rồi, rất quan trọng sao?”“Con……” Lãnh Tư Thành hết chỗ nói rồi, vì sợ người phát hiện, anh bỏ mấy cái tiểu plastic kia vào trong một đoàn khăn giấy, vùi thành đoàn nhét vào trong túi, ai biết, mẹ lại coi như giấy bỏ ném đi!Luôn không thể bảo anh chạy tới thùng rác tìm rác rưởi đi!“Không, không có việc gì.” Anh xoay người chuẩn bị trở về phòng, Lạc Thanh Tuyết còn ở phía sau gọi anh: “Muốn uống canh không?”“Không cần.” Mới vừa chạy đến cầu thang, trên chỗ rẽ, chợt dưới chân bị một thứ lông xù gì đó vướng chân -- là tiểu Wales. Nó còn tưởng rằng chủ nhân chơi trò chơi với nó, nhảy lên tới liền cắn khăn tắm của anh, vừa kéo --Nháy mắt khăn tắm bay xuống, cảm giác duy nhất của Lãnh Tư Thành là: Còn may chính mình là đã qua chỗ rẽ, bằng không bị ba mẹ nhìn thấy, sẽ rất mất mặt!Quả nhiên, Lạc Thanh Tuyết và Lãnh Vân Đình phía dưới lại đây xem động tĩnh, chỉ nhìn thấy tiểu Wales phe phẩy cái đuôi, bóng dáng anh té ngã, cùng với một cái khăn tắm phiêu phiêu đãng đãng ……Lãnh Tư Thành thề, ở sau khi chính mình trưởng thành, còn chưa từng trải qua lúc mất mặt như thế, hơn nữa còn là bị một con chó nháo!Phía sau, người khởi xướng kia, còn không biết thế sự nghiêng đầu, đôi mắt hạt châu nhỏ nhấp nháy, cái đuôi rối bù mãnh liệt phe phẩy, cho rằng chủ nhân đang chơi trò chơi với nó, “gâu gâu” thẳng kêu.Lãnh Tư Thành ở trước khi ba mẹ tức giận, chạy nhanh vọt lên, chỉ có tiếng tiểu Wales phía sau kêu lên vui mừng, còn có tiếng ba Lãnh Vân Đình ở sau người tức giận la mắng.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi