ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Cô biết mẹ không hy vọng mất đi công việc, nhưng mà, cũng không thể bởi vì nguyên nhân này, bảo cô thừa nhận lỗi lầm cô không phạm phải!Ngô Ái Mai vẫn luôn dùng sức ấn đầu cô, làm cô thấp đầu ba lượt. Cuối cùng còn tỏ vẻ: “Về sau tôi nhất định sẽ quản giáo đứa nhỏ này thật tốt, để nó sau này không có việc gì liền ít tới nơi này.”Thẳng đến, Lãnh Tư Thành nói: “Không phải cô ấy làm.”Lúc ấy, tiếng nghị luận, tiếng cười nhạo của người chung quanh, còn có biểu tình cao cao tại thượng của các trưởng bối nhà họ Từ, cùng với vẻ mặt thỏa thuê đắc ý của Từ Tử Câm, thật sâu khắc ở trong đầu cô.Nhưng là, những cười nhạo, chế nhạo, khinh thường này, đều không sánh bằng nhục nhã và tức giận khi cái gáy của cô, bị mẹ cường ngạnh ấn xuống thừa nhận tội danh “Có lẽ có” này!Ngay cả Nhiếp Chi Ninh, tuy rằng không tin Cố Thanh Thanh sẽ làm chuyện như vậy, nhưng khi thấy cô bị mẹ cường ngạnh bắt cúi đầu, cũng có một chút mê mang.Lãnh Tư Thành vào cửa, vì tiếng nghị luận của nhà họ Từ lúc ấy liền càng nghiêm nghị. Lý Hồng Nhuế còn hỏi: “Sao có thể? Vừa rồi cô ta đều thừa nhận.”“Nhưng mà, vừa rồi ở trong sân, lúc tôi bảo cô ấy đưa cà phê thời cho tôi, phòng sách phía trên, truyền đến tiếng thanh thúy vỡ vụn.” Giọng nói Lãnh Tư Thành nhàn nhạt, “Có phải người khác đánh vỡ bình sứ này hay không thì tôi không biết, nhưng là, tuyệt đối không phải cô ấy.”Cố Thanh Thanh vẻ mặt nghi hoặc nhìn Lãnh Tư Thành, vừa rồi cô vẫn luôn bận ở trong phòng, chưa từng ra cửa lớn ngoài sân một bước, vì sao anh muốn giúp cô nói chuyện?Nhưng là, ngữ điệu bình thản tĩnh đạm của Lãnh Tư Thành, làm hoàn cảnh hiện trường nháy mắt yên tĩnh, tuy rằng anh cũng là lời nói của một bên, nhưng không biết vì sao, lời nói ra từ anh trong miệng, tựa hồ liền có một loại ma lực làm người tin phục . Cũng trong nháy mắt, làm Từ Tử Câm vừa rồi còn khí thế kiêu ngạo , chợt sắc mặt tái nhợt.“Không phải cô ta cũng tốt.” Thực mau, khuôn mặt Từ Trọng Tục hòa hoãn xuống, ôn nhu an ủi, “Một khi đã như vậy, dì Ngô đương nhiên tiếp tục giúp việc ở nhà của chúng ta. Con đứa nhỏ này, vì sao vừa rồi không nói rõ ràng? Nói rõ ràng, mọi người cũng liền sẽ không hiểu lầm con.”






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi