ÔNG XÃ THẦN BÍ: NHÂN VẬT LỚN KHÔNG THẤY MẶT

Sau khi Ngụy Long Thần đã đáp ứng được yêu cầu của Thẩm Vân Kiều rồi thì cô ấy cũng không muốn ở lại làm kỳ đà cản mũi nữa, liền nhanh chóng chuồn về nhà để chuẩn bị. Còn Ngụy Long Thần và Tuệ Mộc, sau khi Thẩm Vân Kiều rời khỏi, để tránh bị làm phiền anh liền khóa chốt cửa lại, rồi phi đến ôm lấy vợ mình. Tuệ Mộc nhìn anh một chút, rồi mỉm cười. Cái tên này đúng là không biết kiềm chế gì cả.

- Ngụy Long Thần anh đang làm gì vậy?

- Em nói xem, chúng ta đang ở trong phòng chủ tịch, không ai làm phiền... Thì chúng ta nên làm gì?

Tuệ Mộc nhướn mày nhìn anh, rồi lại có chút buồn cười, hiện tại cô đang ngồi trên ghế chủ tịch, còn anh đang đứng trước mặt cô. Tuệ Mộc liền vòng tay ôm lấy hông của anh, rồi nhẹ nhàng lên giọng nói.

- Ngụy Long Thần, anh đừng quên anh từng hứa từ nay cho đến khi em ký vào giấy kết hôn thì anh không được làm gì em đâu đấy. Không lẽ anh muốn làm chó à?

Ngụy Long Thần nghe cô nói như vậy liền nhếch môi lên cười, anh liền không ngừng ngại cúi người xuống hôn lấy môi của cô. Sau một lúc anh liền buông ra, rồi...

- Gâu.

Tuệ Mộc nghe như vậy liền trợn tròn mắt nhìn, cô không dám nghĩ cái tên này thực sự sủa tiếng chó như vậy đấy. Nhưng chưa để cô nói gì thì cô cảm thấy chiếc ghế đang ngồi bỗng dưng lại cao lên một cách đột ngột, phần cấm địa của cô lại vừa đúng với hạ bộ của anh. Ngụy Long Thần liền một lần nữa cúi xuống hôn lấy môi của cô, một tay đặt ở hông một tay liền trượt xuống phía dưới. Từ từ đùa giỡn phía dưới của cô.

Tuệ Mộc ưỡn người lên, cho dù bây giờ cô và anh quả thật không phải mới lần đầu chạm vào nhau, nhưng mỗi lần anh chạm vào cảm giác cơ thể cô đều rất nhột. Nhân cơ hội Tuệ Mộc ưỡn người rồi há miệng nhỏ ra thì anh lập tức đưa lưỡi của mình vào trong khoang miệng của cô, phía bên dưới bị tay anh làm cho ướt đẫm, phía trên còn bị chiếc lưỡi không xương kia liên tục đùa bỡn trong miệng mình, Tuệ Mộc không chịu nổi kích thích liền dùng tay muốn đẩy anh ra. Nhưng cô không thể nào đủ sức để đẩy cái tên sắc lang này.

Sau một hồi đùa giỡn thì Ngụy Long Thần liền vén chiếc váy mà Tuệ Mộc đang mặc trên người lên đến tận hông, để lộ chiếc quần lót nhỏ nhắn, cô bây giờ cảm thấy sức lực sắp tiêu hao hết rồi. Nhưng cái tên quỷ háo sắc kia lại nâng hai chân của cô lên, còn biến thái hôn lên chân cô... Rồi di chuyển dần đến đùi nữa chứ.

- Ng... Ngụy Long Thần... Biê... Biến thái... Anh thật biến thái.

Nghe vợ mình nói như vậy, ánh mắt của anh không hề giận dữ mà trái lại còn rất thích thú, lúc này Tuệ Mộc thật sự hối hận muốn chết, biết thế cô đã quay trở về nhà rồi. Nhưng bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi. ** *** của anh đã được giải phóng khỏi nơi chật chội kia. Nhìn gương mặt anh thật sự chỉ có hai từ "biến thái" để hình dung mà thôi. Sau đó, Ngụy Long Thần đặt ** *** to lớn kia ở bên ngoài hạ huyệt của cô, rồi nhẹ nhàng thì thầm vào tai cô.

- Bé con, em nói xem... Làm ở đây có kích thích hơn làm ở bệnh viện không?

- Ng... Ngụy Long Thần... Anh định làm ở đây sao?

- Đúng vậy!

Vừa trả lời xong, ** *** kia của anh liền đưa vào trong cơ thể của cô, Tuệ Mộc cảm nhận được sự nóng bỏng của anh, khí huyết sôi sục đang liên tục hành hạ hạ huyệt của cô. Tuệ Mộc chỉ biết ngửa mặt rên rỉ. Ngụy Long Thần thật sự không thể khống chế được lực ra vào của mình nữa rồi, mỗi lần ở bên cô anh đều mất kiểm soát.

Sau đó, Tuệ Mộc vòng tay ôm lấy cổ của anh, âm thanh nỉ non bên tai khiến Ngụy Long Thần càng thêm phấn khích, khí huyết sôi trào càng nhanh chóng phấn chấn hơn nữa.

- Ngụy... Ngụy Long Thần... Anh... Anh chậm thôi... M-Mẹ nó... Em không chịu... Được... A...

- Bé con, miệng xinh không được phép nói bậy. Nói bậy là phải bị phạt.

Vừa dứt lời, Ngụy Long Thần liền cúi xuống hôn lấy môi của cô, Tuệ Mộc chỉ biết nằm im cho anh hành hạ mà thôi, từ phía trên đến phía dưới, chỗ nào cũng bị anh tàn phá.

Một lúc sau, cả cô và anh đều thay đổi tư thế, hiện tại anh đang là người ngồi trên chiếc ghế của mình, còn bên trên chính là Tuệ Mộc, cô hiện tại tuy đang ở thế chủ động, nhưng vẫn bị anh điên cuồng xâm chiếm.

- Ng... Ngụy Long Thần... Anh... Anh là chó à?

- Bé con... Em nói đúng rồi. Anh là chó... Gâu gâu.

Nói xong, Ngụy Long Thần liền không ngần ngại cắn nhẹ lên cổ của cô một cái.

Thật sự không biết cái tên Ngụy Long Thần này có bao nhiêu sinh lực mà cứ ra hết lần này đến lần khác bên trong cô. Anh và cô không biết đã ân ái bao nhiêu lần, thay đổi tư thế bao nhiêu lần. Anh cứ làm cho đến khi Tuệ Mộc mệt mỏi mà thiếp đi trong lòng thì bản thân mới thỏa mãn.

Sau đó, Ngụy Long Thần liền để Tuệ Mộc vào trong phòng để nghỉ ngơi, còn anh phải nhanh chóng xử lý một số việc rồi vào ôm bà xã đi ngủ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi