Chương 18:
Phần khó nhất trong đoạn phim này là phải biểu đạt được sự chuyển biến của Thần Phi thông qua diễn xuất bằng ánh mắt và động tác hình thể.
“Năm phút chuẩn bị đã hết!”
“Vâng.”
Lâm Quán Quán hít vào một hơi, chậm rãi bước lên bục diễn.
Chính giữa bục diễn, các nhân viên phim trường đã dựng thành một tẩm cung, trong tẩm cung có bàn ghế giường được bày biện ngay ngắn.
Lâm Quán Quán đứng giữa căn phòng, cúi người tự giới thiệu mình, “Xin chào, tôi là số ba mươi, Lâm Quán Quán!”
Lý Mưu đeo một cặp kính gọng đen cũ kĩ, thấy Lâm Quán Quán để mặt mộc, ông ta hơi nhướn mày.
Bởi ông ta cần một nàng yêu phi họa quốc, nên đa số các coo gái đến casting hôm nay đều trang điểm sắc sảo lòe loẹt, đây là người đầu tiên để mặt mộc đến casting.
Ông ta nghiêm nghị nhìn Lâm Quán Quán, “Đã chuẩn bị xong chưa?”
“Đã xong!”
……
Trước ống kính.
Lâm Quán Quán chính là Thần Phi.
Cô nghiêng nửa người, nằm dựa trên chiếc giường lớn khắc hoa, mân mê một chiếc túi thơm thêu uyên ương màu đỏ thẫm trong tay, cô khẽ vuốt ve những đường thêu chằng chịt tạo nên đôi uyên ương trên túi, bờ vai thõng xuống, dướng bóng chiếc giường, toàn thân cô toát lên vẻ cô đơn lạc lõng.
Đột nhiên…
Tiếng bước chân vang lên.
“Hoàng thượng giá đáo…”
Giọng báo tin vừa dứt, ánh mắt Thần Phi như chìm vào bóng tối, bỗng chốc lạnh đến thấu xương! Cô để chiếc túi hương vào sát người nơi lồng ngực. Vừa cất xong thì cửa phòng “cót két” mở ra từ bên ngoài, cô bình tĩnh ngước mắt, khoảnh khắc đôi mắt ngước lên, thần thái của cô bỗng nhiên thay đổi.
Chân mày nhướn lên, khóe môi cong cong, đầu mày cuối mắt đượm vẻ tình tứ.
Cô nghiêng nửa đầu, tựa bên giường, để lộ chiếc cổ cao ba ngấn trắng trẻo nõn nà, dưới ánh nến lờ mờ như sương phủ toát lên vẻ cám dỗ không lời nào tả siết.
Không nghi ngờ gì nữa!
Khoảnh khắc này, cô chính là nàng yêu phi họa quốc kia!
……
“Cắt!”
Phần diễn thử kết thúc!
Cả hội trường im phăng phắc!
Rõ ràng không có lấy một câu thoại, ấy thế mà cánh đàn ông có mặt ở đó ai nấy đều đỏ mặt, thậm chí có vài người còn chảy cả máu mũi.
Lý Mưu kích động mặt đỏ gay!
Đây chính là Thần Phi mà ông ta cần!
Ông ta cần sự cám dỗ ở đẳng cấp cao như thế này, chứ không phải vẻ lẳng lơ phô trương! Rõ ràng không hề hở hang, chỉ dựa vào ánh mắt và động tác đã khiến người ta trào máu mũi, không kiềm nổi mình!
Lý Mưu phấn khích đập bàn!
“Cô! Chính là cô!”
“Cô, chính là cô!”
Lý Mưu như thể sợ Lâm Quán Quán chạy mất, cuống cuồng đứng bật dậy gọi: “Cô, cô tên là gì nhỉ?”
“Lâm Quán Quán.”
“Đúng đúng đúng, Lâm Quán Quán, cô qua đây.” Nói rồi ông ta lại vẫy tay gọi trợ lý tới, vội vàng nói với người trợ lý: “Mang hợp đồng tới đây ngay!”