ÔNG XÃ TỔNG TÀI HẮC ÁM

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 254: Dám hung dữ với mẹ của con anh Vì thế!

 

Cuối cùng, Lâm Quán Quán vẫn là ngồi trên xe Tiêu Lăng Dạ.

 

Bởi vì Tâm Can vừa mới hiến tủy, Lâm Quán Quán lo lắng thân thể cô bé sẽ không thoải mái nên có ý để cô bé ở bệnh viện thêm hai ngày quan sát.

 

Tâm tình Tiêu Lăng Dạ rất tốt, cấp Tiêu Diễn thả một ngày nghỉ phép ở bệnh viện chơi với Tâm Can.

 

Cho nên.

 

Chỉ có Tiêu Lăng Dạ cùng Lâm Quán Quán cùng nhau xuống lầu.

 

Bọn họ ở tại phòng tầng cao nhất, có thang máy chuyên dụng, hai người sóng vai đi vào thang máy.

 

Cửa thang máy đóng lại.

 

Không gian nhỏ hẹp chỉ còn lại có hai người, không khí phảng phát trở nên yên tĩnh hơn.

 

Lâm Quán Quán có chút xấu hỏ.

 

Từ khi thân thế Duệ Duệ bị vạch trần, đây là lần đầu tiên hai bọn họ đơn độc ở chung.

 

Thang máy im ắng.

 

Lâm Quán Quán đeo túi xách, dựa vào phía sau, khép hờ con mắt, cự tuyệt tiếp xúc ánh mắt với Tiêu Lăng Dạ.

 

Nhưng cho dù cô nhám hai mắt thì cũng có thể cảm giác một ánh mắt nóng rực dừng ở trên người cô.

 

Tầm mắt kia giống như mang theo lửa khiến cô không thể phót lờ được.

 

Lâm Quán Quán cực kỳ không được tự nhiên.

 

Cô bất đắc dĩ mở mắt ra, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt sáng quắc Tiêu Lăng Dạ nhìn cô.

 

.. Lâm Quán Quán mặt lạnh lùng “Anh nhìn tôi làm gì?”

 

“Đã lâu không có nhìn em thật kĩ.

 

Lâm Quán Quán đỏ mặt.

 

Mẹ nó!

 

Có thể nói chuyện đàng hoàng không.

 

Lâm Quán Quán tránh đi tầm mắt của anh, hắng giọng nói: “Tôi không có trang điêm, cũng không khác gì lúc trước, có gì đáng xem đâu.”

 

“Không!”

 

“Hở?”

 

“Gày!”

 

Lâm Quán Quán theo bản năng sờ sờ gương mặt.

 

Thang máy theo dạng gương soi, cô từ thang máy quan sát chính mình, một thân váy liền áo, bên ngoài tròng một bộ áo gió màu nâu nhạt, cô nhìn xem vòng eo, ơ……

 

Giống như thật sự gầy đi một chút.

 

Khá tốt!

 

Không cần giảm béo.

 

Mới vừa nghĩ như vậy liền nghe được Tiêu Lăng Dạ kế tiếp nói: “Ta còn là thích ngươi phía trước bộ dáng!”

 

Mặt Lâm Quán Quán lại là đỏ lên!

 

Ai cần anh thích chứ!

 

Thang máy chậm rãi đi xuống, hai người đứng đối diện nhau không nói gì.

 

“Hứa Dịch xin công ty cho em một cái chung cư!”

 

Lâm Quán Quán tức khắc nhìn về phía Tiêu Lăng Dạ.

 

“Lãnh Quân Lâm đã đồng ý.”

 

Lâm Quán Quán thở phào nhẹ nhõm: “Cảm ơn!”

 

Nếu Tiêu Lăng Dạ đã biết chuyện này, khẳng định là Lãnh Quân Lâm tới xin chỉ thị, mà anh ấy cũng gật đầu đồng ý.

 

“Quán Quán. Đối với anh em không cần khách khí như vậy.”

 

Lâm Quán Quán cười cười không nói chuyện.

 

Sau khi biết anh ba ruột là Duệ Duệ, quan hệ hai người bọn họ ngược lại trở nên mới lạ rất nhiều.

 

Tiêu Lăng Dạ còn đang muốn nói cái gì đó, thang máy đã “Định ——” một tiếng, tới lầu một.

 

Tiêu Lăng Dạ không có nói cái gì nữa, từ thang máy đi ra đi đến bãi đậu xe, Lâm Quán Quán đeo kính râm cùng khẩu trang, an an tĩnh tĩnh đi theo phía sau anh.

 

Giữa hai người có một loại từ trường rất kỳ quái.

 

Hai người rõ ràng một trước một sau đi tới, nhưng cho người ta cảm giác…… Hai người chính là cùng một đường.

 

“Tiêu Lăng Dạ, từ bệnh viện đến chỗ quay phim cũng không xa cứ để tôi tự đi đi. Nếu anh đưa tôi qua đó thì phải vòng lại một đường rất xa để về lại công ty.”

 

Tiêu Lăng Dạ đã kéo cửa xe ghế phụ ra: “Không được, anh đã đáp ứng Tâm Can đưa em đi quay phim!”

 

Đầu óc người này không thể thay đổi chút nào sao!

 

Ở dưới ánh mắt bình tĩnh của anh, Lâm Quán Quán căng da đầu bát đắc dĩ ngồi vào ghé phụ.

 

Xe chậm rãi đi.

 

Vì phòng ngừa xấu hổ, Lâm Quán Quán mở nhạc rồi lại lấy di động ra nghịch một chút.

 

Lúc này Lâm Quán Quán mới nhớ tới, vì phòng ngừa phóng viên quáy rầy, ngày hôm qua lúc sau khi cuộc họp báo kết thúc cô liền tắt điện thoại.

 

Lâm Quán Quán nhanh chóng khởi động điện thoại.

 

Têt Nhìn đến cuộc gọi nhỡ, Lâm Quán Quán hít một hơi lạnh.

 

Hơn một trăm cuộc gọi nhỡ.

 

Còn có 99+ tin tức WeChat.

 

Này…

 

Quả thực.

 

Di động của cô chưa bao giờ có náo nhiệt như vậy đâu.

 

Lâm Quán Quán mở cuộc gọi nhỡ trước, cuộc gọi nhỡ có hơn 90 cuộc đều là Cơ Dã Hỏa, Lâm Quán Quán cơ hồ có thể tưởng tượng anh ta gọi điện thoại nhưng cô vẫn luôn không tiếp, Cơ Dã Hỏa chắc sẽ muốn bùng nổ.

 

Cô tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Cơ Dã Hỏa.

 

“Đô—— Tiếng chuông vừa mới vừa vang lên một chút, điện thoại đã được kết nối, không đợi Lâm Quán Quán nói chuyện, thanh âm Cơ Dã Hỏa tựa như súng máy “Thịch thịch thịch”

 

vang lên tới.

 

“Quán Quán! Lâm Quán Quán người phụ nữ chết tiệt cô đã chạy đi đâu? Sát! Nếu không phải còn chưa tới 24 giờ, tôi đều muốn báo cảnh sát tìm cô! Cô đã đi đâu vậy, tôi ở cửa nhà cô đợi một đêm, đều đợi không được!”

 

“Anh.”

 

 

Con ngươi Tiêu Lăng Dạ thâm trầm.

 

Yên lặng ghi nhớ Cơ Dã Hỏa một bút.

 

Dám hung dữ với mẹ của con anh!

 

Thực tốt!

 

Lâm Quán Quán nửa ngày không trả lời.

 

Cơ Dã Hỏa đợi không được đáp lại, hét lớn một tiếng: “Nói chuyện!”

 

Lâm Quán Quán trợn trắng mát: “Anh đều giành phần nói chuyện tôi còn biết nói cái gì.”

 

*Cô là phụ nữ chết tiệt” Hàm răng Cơ Dã Hỏa “Khanh khách” rung động.

 

Lâm Quán Quán trong lòng ấm áp.

 

Cô biết.

 

Cơ Dã Hỏa tuy rằng nói không dễ nghe nhưng tâm lý là quan tâm cô.

 

Cô nắm di động, ánh mắt nhu hòa xuống dưới “Anh về nước à?”

 

“Cô bên này phát sinh chuyện lớn như vậy, tôi có thể không trở về sao, tôi tốt xấu là bạn trai cũ của cô!”

 

Lâm Quán Quán khóe miệng giật giật.

 

Bạn trai cũ chứ không phải bạn trai hiện tại.

 

Quan tâm cô như vậy làm gì?

 

Tâm tình Lâm Quán Quán chuyển biến tốt đẹp một ít, bàn chân đặt lên chiếc ghế bằng da thật, cười trêu ghẹo: “Cơ Dã Hỏa, anh quan tâm tôi như vậy, có phải là tình cảm chưa dứt muốn tái hợp không?”

 

“Cô, cô nói bậy gì đó!”

 

“Chỉ đùa một chút thôi, anh khẩn trương cái gì.”

 

“Lâm Quán Quán!” Cơ Dã Hỏa giận dữ: “Cô bao nhiêu tuổi rồi còn đùa cợt như vậy nữa.”

 

“Được rồi, được rồi tôi sai rồi.”

 

Hai người lại hàn huyên trong chốc lát, Cơ Dã Hỏa lúc này.

 

mới nhớ tới chính đề: “Lâm Quán Quán, cô hiện tại ở nơi nào, tôi lập tức đi qua tìm cô.”

 

“Tôi à tôi.”

 

“Kít.”

 

Lâm Quán Quán vừa muốn nói chuyện, Tiêu Lăng Dạ đột nhiên một phanh gấp, nếu không phải có đai an toàn, đầu cô thiếu chút nữa đụng vào kính chắn gió phía trước.

 

Lâm Quán Quán quay đầu, trợn mắt giận nhìn Tiêu Lăng Dạ.

 

Con ngươi Tiêu Lăng Dạ chọt lóe, có ý nâng lên thanh âm: *Xin lỗi! Vừa rồi có con mèo chạy qua!”

 

Đầu điện thoại kia, thanh âm Cơ Dã Hỏa đột nhiên im bặt.

 

Sau một lúc lâu.

 

Anh ta mới thử mở miệng.

 

“Quán Quán, tôi như thế nào giống như nghe được thanh âm chú hai của tôi, cô hiện tại…… đang ở bên chú hai sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi