ÔNG XÃ TRỞ VỀ CÓ YÊU CẦU GÌ NÀO

Tập Vị Nam cảm nhận được sự kì lạ của cô, chấp nhận chịu đựng nỗi thống khổ, cũng dừng lại một chút, vuốt ve lưng cô.

Động tác này, khiến cô cảm thấy Diệp Bạc Hâm cảm thấy buồn nôn, trong đầu xuất hiện nhiều hình ảnh mơ hồ.

Không nhìn rõ khuôn mặt của cô gái, từ từ cùng hợp cùng mặt của Tập Vị Nam.

Diệp Bạc Hâm mạnh mẽ đập loạn, Tập Vị Nam đưa tay vuốt ve an ủi cô.

“Buông ra!” Diệp Bạc Hâm siết chặt chăn, nhấc lên đôi mắt ướt át, trong đôi mắt ẩn giấu một tia phức tạp, là sự chán ghét không giấu nổi.

Tập Vị Nam bị cô đẩy sang bên, từ từ chống đỡ cơ thể, nhếch mắt lên, sự chán ghét không giấu giếm như kim đâm vào tim anh. Cơn ác mộng quấn lấy anh 5 năm, trong mộng, cô cũng thường chán ghét nhìn anh, nói anh bẩn thỉu.

Những năm nay, ngoài bắc sĩ chủ trị cho anh, không có người nào biết, Tập Vị Nam mắc phải tâm bệnh rất nghiêm trọng.

“Có phải em cảm thấy anh rất ghê tởm?” trong mắt Tập Vị Nam là một mảng đỏ tươi, đôi chân ép chặt sự vùng vẫy của Diệp Bạc Hâm, áp lực nặng nề lên cơ thể cô.

“Em...” Diệp Bạc Hâm bị doạ toàn thân đổ mồ hôi lạnh, nhìn người đàn ông đang điên cuồng, cô mới tỉnh táo lại, “Anh... Đừng như vậy...”

Cô thật sự sợ hãi, cô chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Tập Vị Nam.

Mặc dù anh không thích nói nhiều, cũng rất lạnh lùng, nhưng trước giờ sẽ không hung dữ với cô, càng không hề không để ý đến mong muốn của cô, ép cô làm việc gì.

Anh là người thô kệch, sẽ không trêu chọc người khác, giây phút này bị ngắt đoạn, bản thân cô để lộ sự ghê tởm trong đôi mắt, lòng tự trọng của anh làm sao chịu đựng nổi.

Càng huống hồ anh có tâm bệnh nghiêm trọng, Diệp Bạc Hâm chọc giận anh, anh đã không thể khống chế được dục vọng của mình.

“Tập Vị Nam!anh buông em ra!” Diệp Bạc Hâm ghét bị người khác dắt mũi, cho dù cô và Tập Vị Nam kết hôn rồi, nhưng trong lòng cô có chỗ nào thấy khó chịu, cô sẽ không thể khiến Tập Vị Nam dùng lực đối với cô.

“Em là vợ anh, vì sao anh không thể động vào em?” Tập Vị Nam đỏ mắt tức giận gầm lên, miệng nhếch lên một nụ cười lạnh, “Không phải em trách anh đêm tân hôn không có mặt sao? bây giờ anh bồi thường cho em.”

Sau một khắc, cơn đau đớn ập vào toàn bộ cơ thể.

Diệp Bạc Hâm nằm mơ cũng không thể ngờ Tập Vị Nam sẽ đối với cô như thế này...

“.A A A... Tập Vị Nam!em hận anh... em hận anh... ”

“Anh ta chạm qua người em chưa?” ép trên người Diệp Bạc Hâm, anh nghĩ tới cơ thể cô có phải bị người đàn ông khác chiếm lấy?

5 năm... cô ở cùng Hạ Dã Nhuận 5 năm, trừ phi Hạ Dã Nhuận không thể, nếu không bọn họ làm sao có thể không làm qua?

Nghĩ tới đây, Tập Vị Nam đau đớn tới không có cách nào thở được, hoàn toàn phớt lờ người phụ nữ đang khóc, nhắm chặt mắt từ từ trút dục vọng của anh.

Tập Vị Nam vẫn luôn biết cô có vị hôn thê, Diệp Bạc Hâm biết anh hiểu lầm rồi, nghĩ tới hôm nay Hạ Dã Nhuận ở trên quảng trường quấy rầy cô, đúng lúc bị Tập Vị Nam nhìn thấy, lúc đó rõ ràng là nguyên nhân Tập Vị Nam bỗng nhiên tức giận.

Cô tự nhận cô và Hạ Dã Nhuận không có quan hệ, vì vậy không nghĩ cần phải giải thích, không ngờ lại tự mang đến mầm tai hoạ cho mình.

“Diệp Bạc Hâm, em đừng quên, là em yêu cầu anh cưới em, làm người phụ nữ của anh, em dám cùng người đàn ông khác mập mờ không rõ, anh sẽ giết anh ta!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi