PAPARAZZI HÓNG DRAMA

Đoàn phim [Tiên Quyết] đổi nhà sản xuất đột xuất, Chu Hướng Nam để ekip nghỉ ngơi nửa tiếng.

Đoàn phim vốn đang bận tối mắt tối mũi được nghỉ ngơi, còn là sau khi Hạ Trừng Trừng xuất hiện nên không ít nhân viên nghị luận.

“Các cậu nói xem, có phải Hạ Trừng Trừng và bên nhà đầu tư có quan hệ gì không? Nếu không bên kia cứ bắt cô ta làm nữ phụ?"

“Ai mà biết! Dù sao tôi nghe nói nhà Hạ Trừng Trừng có tiền lắm, không có cô ấy thì không có bộ phim này đâu!”

“Nhưng nghe bảo Hạ Trừng Trừng và người nhà đang cãi nhau mà? Trong nhà không cho cô ta tiền nữa s! Hơn nữa đoàn phim của tụi mình do Thiên Thịnh đầu tư mà nhỉ? Thiên Thịnh và Hạ Trừng Trừng có quan hệ gì?”

“Có phải sau khi Hạ Trừng Trừng và người nhà cãi nhau, thì được ông lớn nào của Thiên Thịnh bao nuôi không?”

Mọi người bàn luận sôi nổi nhưng không có kết luận gì, chỉ có thể nói Hạ Trừng Trừng không đơn giản.

Hệ thống im lặng theo dõi đoàn phim, hóng drama cùng các nhân viên.

U là trời, một đám người hóng drama không có tí tiêu chuẩn nào! Các người không biết mình đã tìm được một giật tít, nhưng mấy người lại không đào sâu mà lại đi đào sâu cái gì ý!

Ký chủ nhà nó đâu đơn giản, bây giờ đã thành cha mẹ gạo tiền của mấy người rồi đó! Nếu mấy người không khen bả thì kí chủ sẽ đuổi đó!

Lúc mọi người trong đoàn phim bàn luận, Diệp Thi Văn được chỉnh tạo hình nữ chính đi vào.

Hệ thống bình tĩnh xem xét, Diệp Thi Văn rất đẹp, nếu không thì không thành nữ chính được.

Nhưng cái đẹp này của cô ấy chỉ có thể so với mấy cô gái bình thường, một kiểu đẹp không có tính công kích, bình dị như cô gái nhà bên.

Còn ký chủ nhà nó thì không hợp làm nữ chính, vừa trương dương xinh đẹp lại còn rất có tính công kích, người như vậy rất hợp đóng những vai kinh diễm, một cái nhìn đã mê.

Lúc hệ thống bình luận, Diệp Thi Văn chậm rãi đi vào, bên tai là những lời bình luận của staff.

“Trời ạ, Thi Văn đẹp quá!”

“Tiểu hoa đang hot mà, còn là nữ chính nữa! Đương nhiên đẹp rồi!”

“Diệp Thi Văn mới là cô chiêu nhà giàu xinh đẹp chân chính á! Tính cách cũng tốt nữa! Loại người như Hạ Trừng Trừng giống nhà giàu mới nổi hơn!”

...

Diệp Thi Văn nhiệt tình chào hỏi nhân viên, sau đó còn vui vẻ kí tên cho mấy cô gái nhỏ. Cô ta cười ngọt ngào rất cuốn hút, khiến người nhìn cảm thấy vui vẻ.

Phó đạo diễn Trần Minh Kiệt nhanh chóng đi tới chào hỏi, rồi đưa Diệp Thi Văn vào studio.

Diệp Thi Văn vừa chào hỏi nhân viên xung quanh, vừa nhỏ giọng hỏi Trần Minh Kiệt: “Đạo diễn Trần, không phải bảo thời gian của đoàn phim gấp lắm à? Sao đột nhiên được nghỉ thế?”

Cô ta dán tới gần Trần Minh Kiệt khiến hắn cảm thấy hơi ấm phả bê tai mình, khiến tai hắn hơi ngứa, ngứa đến lòng.

Nhưng hắn vội áp chế sự rung động của mình.

Trần Minh Kiệt không hiểu các làm của Chu Hướng Nam, đành nhỏ giọng nói: “Lúc nãy Hạ Trừng Trừng đến gặp đạo diễn Chu, không biết cô ta làm chuyện xấu gì nữa!”

Mày Diệp Thi Văn cau lại, trong mắt xuất hiện hiểu rõ.

Hạ Trừng Trừng không về nhà họ Hạ mấy ngày rồi, cô bị Hạ Vĩnh Đức cắt nguồn tài chính, không còn xu nào nên hẳn phải về nhà mới đúng.

Bây gờ chắc là lúc nghèo.

Cô đi tìm Chu Hướng Nam không phải vì đòi tăng lương thì cũng chẳng phải chuyện tốt gì.

Diệp Thi Văn hài lòng với chuyện này.

Ha Trừng Trừng sống càng tệ thì cô ta càng vui.

Lúc nói chuyện với Trần Minh Kiệt, Diệp Thi Văn kéo hắn ngồi xuống ghế của đạo diễn. Mà lúc hai người kéo ghế ra thì đầu ngón tay vô ý chạm vào nhau.

Trần Minh Kiệt đỏ mặt, rụt tay lại nói: “Ngại quá...”

Diệp Thi Văn cười dịu dàng: “Không có gì.”

Diệp Thi Văn biết Trần Minh Kiệt thích mình. Kiếp trước là vậy, kiếp này cũng thế.

Cho nên cô ta lợi dụng tình cảm của hắn, lúc nãy cô ta thấy hắn muốn kéo ghế nên mới cố ý duỗi tay, để hai người chạm vào nhau.

Gãi đúng chỗ ngứa là ưu thế của mỗi cô gái.

Trần Minh Kiệt không bình ổn được sự hoảng loạn trong lòng, mỗi lần hắn nghiêng đầu nhìn cô ta thì tim lại đập nhanh hơn.

Trần Minh Kiệt đành tìm cớ, bảo là đi chuẩn bị kịch bản để rời khỏi đó.

Diệp Thi Văn vẫn im lặng ngồi ở đấy.

Nhân viên xung quanh bàn luận không ngừng, nửa tiếng nghỉ ngơi đủ thời gian để họ đồn đoán xem Chu Hướng Nam và Hạ Trừng Trừng có chuyện gì để được thời gian nghỉ ngơi này.

Có lẽ do bản tính dễ thu hút sự căm ghét của Hạ Trừng Trừng, nên mọi người chỉ nghĩ đến lời đồn xấu, ít nhất với họ mà nói, họ phải tăng ca.

Không lâu sau, Trần Minh Kiệt mới trở lại cạnh Diệp Thi Văn, nhỏ giọng nói: “Hạ Trừng Trừng bị đổi rồi, không phải nữ phụ!”

Diệp Thi Văn kích động vô cùng nhưng kiềm chế lại, giả vờ lo lắng: “Xảy ra chuyện gì? Lúc trước dù có làm lớn chuyện của Qúy Tĩnh Hàm cũng không đổi, bây giờ sao đổi người rồi?”

“Anh không rõ.” Trần Minh Kiệt nghi ngờ, “Nhưng cô ta không diễn thì càng tốt, nếu không ở đây sẽ làm phiền em!”

Diệp Thi Văn không hỏi tiếp mà giả vờ thở dài.

Hạ Trừng Trừng không đóng vai nữ phụ thì càng tốt.

Diệp Thi Văn nhớ rõ, kiếp trước, sau khi phim chiếu thì ôm 5 tỷ vé, có thể nói là phim điện ảnh mà độ tuổi nào cũng xem, không chỉ có giá trị thương mại cao mà sau này còn đạt được đề cử đủ loại giải thưởng, nói chung giá trị nghệ thuật cũng cao.

Bởi thế Diệp Thi Văn mới sử dụng đủ các cách để lợi dụng Trần Minh Kiệt giúp cô ta đóng nữ chính.

Vốn dĩ Hạ Trừng Trừng tham gia sẽ có thể thay đổi danh tiếng của cô bằng phim này.

Nhưng giờ Hạ Trừng Trừng không đóng nữa. Vinh quang của phim sau này không liên quan gì với cô nữa!

Trần Minh Kiệt lải nhải mắng Hạ Trừng Trừng, nhân viên ở cạnh tò mò hỏi, “Đạo diễn Trần, sao vẫn chưa quay chụp?”

Trần Minh Kiệt tức giận: “Còn không phải do Hạ Trừng Trừng à? Đạo diễn Chu muốn đổi nữ phụ, cô ta chắc đang níu kéo á!”

Mọi người nghe vậy thì ngạc nhiên.

Lúc trước tưởng bên đầu tư là do Hạ Trừng Trừng tìm, không ngờ cô lại bị đổi.

Quả nhiên đạo diễn Chu cũng không thèm cô!

Nhân viên ở đây không ai thích Hạ Trừng Trừng nên chẳng ai tiếc hận giùm cô, chỉ cảm thấy phiền vì người này thích làm bậy, làm trễ tiến độ quay, đêm nay phải tăng ca!

Bọn họ lại tăng thêm mấy phần chán ghét Hạ Trừng Trừng.

Diệp Thi Văn thấy vậy thì đứng lên xin lỗi mọi người, “Ngại quá, em kế của tôi không hiểu chuyện, lúc trước gây ra nhiều chuyện, bây giờ làm chậm trễ thời gian của mọi người, tôi xin lỗi thay con bé! Xin lỗi, là tôi không dạy được con bé!”

Đây là trò mà Diệp Thi Văn hay làm. Lần nào Hạ Trừng Trừng gây chuyện, cô ta sẽ xin lỗi như đóa sen trắng, sự thành khẩn của cô ta đối lập với sự kiêu ngạo của Hạ Trừng Trừng. Dù sao thế giới này người khiêm tốn hơn, nên ai kiêu ngạo người đó bị ghét.

Lời này của Diệp Thi Văn khiến mọi người ấn tượng tốt với cô ta hơn. Qủa nhiên là cô chiêu hiểu chuyện, hoàn toàn khác với kiểu cô chiêu mới giàu như Hạ Trừng Trừng!

“Diệp Thi Văn, chúng ta có quan hệ gì mà cô xin lỗi thay tôi?” Âm thanh kiêu ngạo từ ngoài hành lang vang lên, Hạ Trừng Trừng và Chu Hướng Nam đi vào studio.

Cô vừa xuất hiện đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Làn váy màu lam của Hạ Trừng Trừng lay động, phác họa dáng người quyến rũ của cô. Gương mặt xinh đẹp kiều diễm khiến người ta mẩn mê.

Lúc cô đứng trước mặt Diệp Thi Văn, gương mặt của Diệp Thi Văn đột nhiên trở nên nhạt nhẽo.

“Hạ Trừng Trừng, Diệp Thi Văn là chị của cô! Nói chuyện tôn trọng tí!” Trần Minh Kiệt tức giận trừng Hạ Trừng Trừng, hắn không cho phép ai nói xấu Diệp Thi Văn.

“À, là người chị dựa vào người mẹ làm người thứ ba ấy à?” Hạ Trừng Trừng nở nụ cười xinh đẹp, âm thanh như chuông bạc lại cực kì chói tai.

Studio an tĩnh ngay lập tức.

Hạ Trừng Trừng và Diệp Thi Văn là chị em kế không phải bí mật gì, nhưng việc mẹ của Diệp Thi Văn là ngườ thứ ba là quả drama to bự mới nha!

Hèn gì Hạ Trừng Trừng không ưa gì Diệp Thi Văn! Có mối quan hệ này ai không ghét cơ chứ?

Nhân viên ở đây đột nhiên đồng tình với Hạ Trừng Trừng.

Diệp Thi Văn cắn răng, móng tay bấm chặt vào lòng bàn tay.

Dù sao cô ta cũng biết rõ hơn mọi người, điều mà Hạ Trừng Trừng nói là thật. Cô ta là con gái ruột của Hạ Vĩnh Đức, sự tồn tại của ta là chứng minh tốt nhất của việc Diệp Lưu Phượng làm người thứ ba chen chân vào nhà người khác. May mà Hạ Trường Trừng không biết chuyện này, chỉ tưởng Diệp Lưu Phượng là người thứ ba bình thường thôi.

Một khi nói đến chuyện này, Diệp Thi Văn đều xử lý lạnh. Cô ta và người cha chưa bao giờ quản chuyện showbiz của Hạ Trừng Trừng lần nào cũng cho người đè tin này.

Diệp Thi Văn đổi nụ cười ngây thơ ngày thường, thân mật đến cạnh Hạ Trừng Trừng: “Trừng Trừng, chị biết em không vui vì mất vai Vô Hoan, chị không so đo với em.”

Hạ Trừng Trừng nhướn mày, cười nói: “Mất vai nữ phụ? Diệp Thi Văn, nguồn tin của cô vẫn còn thiếu đó.”

Diệp Thi Văn sửng sốt, không hiểu ý của cô.

Tại sao Hạ Trừng Trừng lại lạnh nhạt đến vậy? Cô mất đi vai nữ phụ trong phim hot! Không phải nên tức điên à?

Không thể nào có chuyện cô có vai tốt hơn, nên mới lạnh nhạt như vậy được!

Nói đến đây, ánh mắt Diệp Thi Văn chuyển về phía Chu Hướng Nam ở cạnh Hạ Trừng Trừng, nhưng ông chưa có ý muốn nói gì.

Nhân vật tốt hơn trong phim chỉ có nữ chính, Hạ Trừng Trừng sao có thể đổi vai với cô ta được? Cô đang bình tĩnh cái gì chứ!

“Thôi, làm biếng nói nhiều với chị.”

Hạ Trừng Trừng đánh giá Diệp Thi Văn đoán cả ngày cũng không ra cái gì, cô đi vào trong studio cười nói với staff “Ngại quá, làm mọi người đợi lâu, tôi mời mọi người ăn bữa xế!”

Mấy toa xe nối đuôi nhau đi vào, đặt trên bãi đất trống của studio, trên các toa xe để đầy đồ ăn và nước uống.

Các nhân viên có chút sững sờ và rối rắm. Cứ tưởng nghỉ ngơi là phải tăng ca, nhưng bây giờ không biết phải tăng cao bao lâu.

Chu Hướng Nam biết họ lo gì, trong nhóm của đoàn phim toàn kêu ca vụ tăng ca, ông sao không biết chứ? Thế là ông nói chêm vào: “Mọi người ăn xế đi, nhiệm vụ hôm nay không nặng, quay xong tạo hình nhân vật chính và VCR là ok, thời gian quay phim được dời vào nửa tháng sau.”

Mọi người hoan hô.

Đối với nhân viên thì có gì tốt bằng tin không tăng ca chứ? Đây là tin tốt nhất hôm nay của họ đó!

Sau đó Chu Hướng Nam tuyên bố tin thứ hai: “Đồng thời, giới thiệu với mọi người một chút, từ hôm nay trở về sau, Hạ Trừng Trừng không đóng vai nữ phụ Vô Hoan mà sẽ trở thành nhà sản xuất của đoàn phim chúng ta! Mọi người chào mừng đi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi