PAPARAZZI HÓNG DRAMA

Tiếng chuông trong đầu Hạ Trừng Trừng vang lên.

Thân là paparazzi cô sao không biết, ‘lại gặp mặt’ có thể ngửi được mùi drama chứ!

Tạ Tri Hành đang làm gì đấy! Đã bảo không được để lộ chuyện kết hoonmaf!

Gió lớn không ngừng xuất hiện trong lòng cô, nhưng bên ngoài bình tĩnh, “Không ngờ từ lần gặp ở biệt thự Lâm Ngữ đã gặp lại nhanh như thế, anh ở biệt thự kia ổn không?”

[Biệt thự Lâm Ngữ? Có phải là căn biệt thự của chị Trừng mà bị Diệp Thi Văn cướp đoạt khum?]

[Căn biệt thự kia bị bán rồi á! Không lẽ người mua là Tạ TrI Hành à?]

[Mọe nó, lúc trước tui hóng được quả drama, bảo lão Tạ là một người giàu của thành phố Giang, không ngờ là thật đó!]

[Tạ Tri Hành là anh họ của Kim Nhất Phàm, nhà Kim Nhất Phàm là nhà giàu của thành phố Giang, nhà Tạ Tri Hành đương nhiên là không kém rồi!]

[Lão Tạ, mua nhà của chị Trừng rồi, không bằng nhận cả người luôn đi anh! Mua nhà tặng vợ, quá lời luôn!]

[Lầu trên biết bán buôn ghê! Lão Tạ mau nghe lời fans đi, đã độc thân nhiều năm rồi đó ông! Khum có vợ khum có đời sau thì phải nói lời xin lũi với mặt anh đó!]

….

Câu hỏi dò này của Hạ Trừng Trừng đã nhẹ nhàng phá đi quả dưa ẩn hôn suýt bị lộ.

Hai người giả vờ nói chuyện hai câu.

Rất nhanh, Hạ Trừng Trừng giao Diệu Tổ cho dì Lưu, lấy cớ ‘có việc’ rời đi.

Xác định không chung khung hình với Tạ Tri Hành xong, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, hệ thống nhảy ra.

“Ký chủ! Điểm danh vọng của cô mới tăng á!”

Hệ thống làm mặt khiếp sợ, “Không đúng, không phải vừa nãy, từ khi cô tham gia bữa tiệc này, điểm danh vọng của cô vẫn luôn tăng á!”

Hạ Trừng Trừng:???

Cô đã làm cái gì đâu!

Máy kiểm tra nói dối còn chưa tung tin của Diệp Thi Văn đâu á! Tăng cái gì mà tăng!

Hệ thống vui vẻ, “Là ‘THạ Trừng Trừng’! Điểm danh vọng tăng vì acc Hạ Trừng Trừng á! Bởi vì hình ảnh cô mặc váy tím của thương hiệu C đã lên hotsearch, hấp dẫn thêm rất nhiều fans, khiến mọi người thích cô! Á á á! Tôi nói không sai chứ, quả nhiên, làm nghệ sĩ là cách nhanh tăng điểm danh vọng nhất!”

Hạ Trừng Trừng hỏi: “Tăng bao nhiêu?”

Hệ thống: “Khoảng hơn năm triệu, tuy không nhiều nhưng là dấu hiệu tốt!”

Sau đó hệ thống nói tiếp, “Tôi đã bị việc 20 triệu lượt theo dõi của Máy kiểm tra nói dối nuôi hư rồi, 5 triệu mà còn thấy ít! Ôi! Từ giàu về nghèo quá khó, từ giàu về nghèo quá khó mà!”

Hạ Trừng Trừng cười, “Cũng được, cũng nên tăng lượng fans của acc Hạ Trừng Trừng một tí!”

Hệ thống trợn mắt, “Ký chủ! Cô tính về showbiz hả? Nếu vậy tôi lập tức về hệ thống chủ, download bản nghệ sĩ!”

Hạ Trừng Trừng sửng sốt: “Tại sao tao phải quay lại showbiz?”

Hệ thống:???

Hệ thống: “Thế tại sao cô muốn tăng lượng fans cho acc Hạ Trừng Trừng?”

Cô cười ngọt ngào, “Tin ẩn hôn của ảnh đế đỉnh lưu và nghệ sĩ đang hot bị tung ra sẽ hot hơn tin ảnh đế đỉnh lưu cùng cô chiêu nhà giàu bình thường á! Đến lúc đó có thể để Cơ Cơ kiếm nhiều hơn một tí!”

Hệ thống: “….”

Thất sách, sao nó quên mất chỉ có tung tin mới là tình yêu của ký chủ nhà nó chứ!

Ảnh đế gì đó còn khum bằng giật tít!

Bữa tiệc ở nhà họ Tạ vẫn tiếp tục.

Mười phút trôi qua, buổi đấu giá bắt đầu, trong tiểu thuyết, đây là phân đoạn cao trào của nam nữ chính.

Lúc này, Hạ Trừng Trừng nhận được cuộc gọi ở bệnh viện.

Sau khi nhận được hai mẫu DNA của Hạ Vĩnh Đức và Diệp Thi Văn từ dì Trương, Hạ Trừng Trừng đưa hai bộ mẫu cho bệnh viện tư chuyên giám định DNA.

Lúc này cũng nên có kết quả.

Bệnh viên thông báo với cô, bảo là báo cáo đã chuyển về Ngự Lâm Uyển, bản điện tử đã gửi vào email của cô.

Cô mở email.

Dựa theo tiểu thuyết, bên ngoài, Diệp Thi Văn là con gái trước khi tái hôn của Diệp Lưu Phượng, không có quan hệ cha con với Hạ Vĩnh Đức.

Nhưng trên thực tế, Diệp Lưu Phượng vẫn luôn là tình nhân ủa Hạ Vĩnh Đức, mà Diệp Thi Văn cũng là con ruột của họ.

Cô muốn làm một bản báo cáo DNA để vạch trần chuyện Hạ Vĩnh Đức ngoại tình từ trước, Diệp Thi Văn là con riêng thật.

Nhưng lúc cô xem báo cáo thì ngẩn người.

Bởi vì báo cáo viết: Diệp Thi Văn và Hạ Vĩnh Đức không có quan hệ huyết thống trên mặt sinh vật, hai người không phải cha con ruột.

Hạ Trừng Trừng:???

“Hệ thống! Vụ gì thế này! Bản báo cáo này là giả à?” Hạ Trừng Trừng ngốc.

Hệ thống cũng đơ: “Không tới mức đó! Trong tiểu thuyết bảo Diệp Lưu Phượng là tình nhân của Hạ Vĩnh Đức, sau này Hạ Vĩnh Đức cũng nhận đứa con gái là Diệp Thi Văn mà, không giả đâu!”

Cô cứng đờ, bắt được trọng điểm trong lời của hệ thống, “Không đúng! Tiểu thuyết nói ‘Diệp Lưu Phương vẫn luôn là tình nhân của Hạ Vĩnh Đức’, ‘Hạ Vĩnh Đức cũng luôn biết Diệp Thi Văn là con gái mình’.”

Hệ thống nói lắp, “Đúng thế! Đây không nói rõ Hạ Vĩnh Đức và Diệp Thi Văn là ruột thịt à?”

“Đó là Hạ Vĩnh Đức cho rằng là vậy thôi,” Hạ Trừng Trừng cắn răng, “Nếu Diệp Lưu Phượng lừa ổng thì sao?”

Giả định Diệp Lưu Phượng lừa Hạ Vĩnh Đức thì sẽ phát hiện, mọi thứ vẫn có thể xảy ra ở thế giới tiểu thuyết.

Diệp Lưu Phượng là người tình của Hạ Vĩnh Đức, nhưng không đồng nghĩa lúc bà ta làm người tình thì chỉ có một người đàn ông là Hạ Vĩnh Đức.

Hạ Vĩnh Đức biết Diệp Thi Văn là con gái ông ta, cũng dựa vào việc Diệp Lưu Phượng là người tình của ông ta, ông ta chưa từng làm xét nghiệm DNA với chị ta.

Diệp Lưu Phượng lừa mọi người, kể cả Hạ Vĩnh Đức, kể cả Diệp Thi Văn, cùng tất cả người đọc tiểu thuyết.

Nếu có thể, bà ta sẽ mang bí mật này vào quan tài!

Hệ thống lo lắng: “Vậy phải làm sao giờ, mất chứng cứ này thì sao chúng ta chơi chếc Diệp Thi Văn được?”

Mặt cô tối sầm.

Cách thời gian bắt đầu đấu giá chưa tới mười phút.

Nếu không thể chứng minh Diệp Thi Văn là con riêng, cho dù có chứng cứ mang thai hộ thì không ảnh hưởng gì lớn.

Hạ Trừng Trừng ngẩng đầu nhìn Hàn Gia Lâm và Diệp Thi Văn gần đấy.

Chị ta dịu dàng, xinh đẹp như đóa sen trắng.

Cô đột nhiên cười xấu xa, liếm môi: “Bé hệ thống, chắc mày cũng biết tao không phải là người tốt nhỉ?”

Hệ thống:!!!

Hệ thống: “Cô tính làm chuyện xấu gì thế?”

“Không có gì,” Hạ Trừng Trừng cười, “Chỉ muốn lợi dụng quy tắc thế giới này ---“

Ánh mắt cô tối lại, mí mắt hơi khép, gằn từng chữ.

“---- sau đó hủy diệt Diệp Thi Văn.”

*

Tiệc đấu giá bắt đầu, khách mời cũng đi vào.

Đồ đấu giá hôm nay đều do khách mời tham gia tiệc quyên tặng, đồng dạng, khoản tiền bán được sẽ được chuyển cho bên từ thiện.

Đây là một bữa tiệc tạo danh tiếng và lợi ích cho giưới nhà giàu.

Có thể quyên món đồ có giá trị, hoặc có thể đấu được món đồ có giá trị, đều là sự tượng trưng cho giàu sang của khách mời.

Các khách mời vào chỗ ngồi như đăng ký ở ngoài cửa. Chỗ ngồi của mỗi người đều liên quan đến món quà họ bán đấu giá.

Hàn Gia Lâm và Diệp Thi Văn ngồi ở hàng đầu, là ghế VIP trong hàng VIP.

Đây là sự chuẩn bị đặc biệt của cô.

Trong tiểu thuyết, Hàn Gia Lâm sẽ bỏ không ít tiền để mua một chiếc nhẫn kim cương màu hồng phấn tặng Diệp Thi Văn, đó cũng là món đồ bán được giá cao nhất hôm nay.

Chiếc nhẫn đó do Tạ Tri Hành quyên tặng, nghe đồn là nhãn cưới mà hoàng tử nước Anh dùng để cầu hôn vương phi, tượng trưng cho tình yêu không bao giờ mất.

Hàn Gia Lâm mua được chiếc nhẫn đó, đồng thời cầu hôn Diệp Thi Văn.

MC ở hiện trường kết hợp với BMG lãng mạn, còn cả pháo hoa bên ngoài, toàn bộ nhân vật nổi tiếng của giới nhà giàu thành phố Giang chứng kiến hai người họ cầu hôn.

Nghĩ thôi đã thấy rực rỡ

Hạ Trừng Trừng sao có thể bỏ lỡ cảnh hay này chứ! Cô thậm cí còn bỏ vị trí VIP để ngồi ở hàng thứ hai đó!

Đây là khu xem kịch tốt nhất!

Sau khi vào chỗ, Diệp Thi Văn nhìn bốn phía, gần cạnh chị ta là Tạ Tri Hành Kim Nhất Phàm Lục Yên Nhiên, bọn họ đều là người giàu có số có má ở thành phố Giang, vị trí cũng rất tốt.

Mà hàng thứ hai, chị ta thấy Hạ Trừng Trừng.

Tâm trạng chị ta tốt hơn.

Chị ta chỉ là bạn gái của Hàn Gia Lâm thì sao? Cho dù chị ta không có thiệp mời thì sao?

Chỗ ngồi của chị ta tốt hơn Hạ Trừng Trừng!

Chờ sau khi chị ta gả cho Hàn Gia Lâm, chị ta là bà Hàn thật sự.

Cả đời này của Hạ Trừng Trừng đừng hòng so với chị ta!

Buổi đấu giá bắt đầu.

Buổi tiệc hôm nay có không ít món đồ quyên tặng, lựa chọn 20 món đồ tốt nhất của các khách mời để làm đấu giá. Các món đồ khác sẽ đăng lên mạng để mọi người mua.

Mấy món đồ đứng đầu đều là tranh thư pháp, đồ cổ, châu báu… đủ các kiểu dáng, gần như được mua lại với giá chục tỷ.

Rất nhanh, tác phẩm mới của Tạ Tân Dao --- Nước mắt thiên sứ được đưa lên.

Bộ châu báu này được bắt đầu với giá 3 tỷ rưỡi.

Thư ký Chu đã định giá, 17 tỷ rưỡi là giá cao nhất, quá là lỗ.

Kim Nhất Phàm đưa thẻ, thiết kế của mẹ mình sao mà không mua được!

“7 tỷ!” Cậu trực tiếp tăng gấp đôi, nể mặt mẹ mình vô cùng.

“10 tỷrưỡi!” Tạ Tri Hành không chịu thua. Tăng giá sản phẩm của cô mình là việc anh phải làm.

Kim Nhất Phàm trừng mắt, “Anh đừng đoạt với em! Đó là mẹ em!”

Anh đáp, “Bà ấy là cô của anh.”

Hai người có qua có lại, không nhường nhịn nhau, giá không ngừng tăng lên. Cuối cùng, hai người cùng báo 17 tỷ rưỡi!

Đây là giá cao nhất của bộ châu báu này!

Hiện trường im lặng, chắc không ai dám kêu.

Nhưng lúc này, Hạ Trừng Trừng giơ bảng.

“35 tỷ!”

Buổi đấu giá đang im lặng trở nên đáng sợ.

35 tỷ! Gấp 10 lần giá thấp nhất!

Kim Nhất Phàm trợn to mắt, lập tức kéo Hạ Trừng Trừng vào nhóm: “Chị dâu, mặc dù là quyên tiền nhưng chị đừng tiêu phí như vậy! Cao nhất là 17 tỷ rưỡi thôi!”

Kim Nhất Phàm cũng biết giá cao nhất của bộ trang sức này là 17 tỷ rưỡi, thêm một đồng là lỗ một đồng.

Hạ Trừng Trừng: “Cậu 17 tỷ rưỡi, Tạ Tri Hành 17 tỷ rưỡi, vừa đủ 35 tỷ, tâm ý của hai người vừa bằng nhau! Không ai cướp của ai!”

Kim Nhất Phàm:!!!

Kim Nhất Phàm: “Có lý ghê, sao em không nghĩ đến nhỉ?”

Tạ Tri Hành theo dõi cuộc nói chuyện: “…”

Có lý thì có lý thât, nhưng bạn nhỏ Kim Nhất Phàm ơ, sao cậu không nghĩ đến, chị dâu của cậu dùng tiền của hai người họ để tăng thêm độ hot cho mình thế! Tên được viết vào danh sách đấu giá là tên Hạ Trừng Trừng đó!

Tạ Tri Hành quay đầu, đang định nói chân tướng cho Kim Nhất Phàm, nhưng lại thấy cậu nhóc đang khen Hạ Trừng Trừng thông minh trong nhóm, đôi mắt ngây thơ kia để lộ sự ngu xuẩn rõ ràng.

Tạ Tri Hành: “…”

Thôi.

Sau Nước mắt thiên sứ là cốt truyện chính.

Lúc nhẫn kim cương màu hồng được đưa ra, mọi người hít một hơi.

Chiếc nhẫn này được bán ở buổi đấu giá bên Đức vào một năm trước, lúc ấy bị một người giàu thần bí Trung Quốc mua lại với giá 35 tỷ.

Nghe đồn người này giàu lắm.

Một năm sau, lại xuất hiện ở tiệc tối của nhà họ Tạ.

Giá quy định là 35 tỷ, cuộc đua bắt đầu rất nhanh.

Mọi người anh một tiếng tôi một tiếng, ai cũng muốn mua chiếc nhẫn tượng trưng cho tình yêu bất diệt này.

Trong đám người, người sáng mắt nhất là Hàn Gia Lâm.

Mỗi lần hắn giơ thẻ bài đều mang theo khí thế không thua ai.

Cuối cùng, Hàn Gia Lâm ra giá 105 tỷ, đây là giá cao nhất cho chiếc nhẫn này!

Mọi người im lặng, khó có người đấu lại hắn!

Hàn Gia Lâm vui vẻ cầm tay Diệp Thi Văn, “Văn Văn, anh tặng em chiếc nhẫn này! Em gả cho anh nhé!”

[Trời ạ! Nhẫn 105 tỷ! Hàn Gia Lâm yêu Diệp Thi Văn lắm luôn!]

[Tui thấy ngọt ghê!]

[Tuy không biết sao Hàn Gia Lâm yêu Diệp Thi Văn như thế, nhưng nói thật, hâm mộ cổ ghê, cổ may mắn thật!]

[Đúng thế, vào tù rồi còn được cứu ra. Tội phạm mà có thể gặp được rùa vàng Hàn Gia Lâm ấy!]

[Lầu trên chua quá đi! Văn Văn nhà tui giỏi nên giám đốc Hàn mới yêu cổ á!]

[Văn Văn ở cạnh giám đốc Hàn sẽ hạnh phúc lắm! Mau đồng ý ảnh đi! Gả cho ảnh!]

[Ở bên nhau! Huhuhu! Có cảm giác gả con gái, showbiz quá bẩn, hi vọng Văn Văn có thể hạnh phúc ở cạnh giám đốc Hàn!]

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi